Đới Uy có thể đổ nước bẩn lên họ thì họ cũng hoàn toàn có thể đáp lại như thế!
Bộ phận PR dưới sự chỉ đạo của Kiều Vi Lan đã nhanh chóng điều chỉnh hướng dư luận chỉ trong một đêm. Sáng hôm sau, các tòa soạn lớn đều đưa tin về sự việc này.
[Đới Uy do không giành được giải Kim Đỉnh nên oán hận, vu khống đối phương đạo nhái.]
[Chất lượng của History giảm sút, thất bại liên tiếp, phải chăng Đới Uy đã hết thời?]
[Tắc Linh công khai thách thức History: Bộ sưu tập mùa hè đang được mong đợi!]
Hơn nữa, Ninh Tịch còn cố tình nhấn mạnh cụm từ "hết thời," đâm mạnh vào chỗ đau nhất của Đới Uy.
Đám đông rất dễ dàng bị xúi giục, thêm vào việc thật sự là các tác phẩm của Đới Uy gần đây ít đi rất nhiều và chất lượng thì lúc cao lúc thấp... nên thông tin này nhanh chóng nhận được sự quan tâm lớn.
Vì Tắc Linh đã công khai thách thức nên mọi người đều chú ý đến sản phẩm tiếp theo. History không có chứng cứ xác thực về việc Tắc Linh đạo nhái, ngược lại còn bị nghi ngờ là hết thời nên chỉ có thể nhận lời ứng chiến. Dư luận ngay lập tức náo loạn vì trận chiến này.
Buổi tối, tại nhà hàng buffet nổi tiếng trên không ở Đế Đô, Quan Tử Dao đã mời Lục Hân Nghiên đi ăn tối.
Kể từ khi trở về nước, Lục Hân Nghiên – người thường xuyên ở bên cạnh Quan Tử Dao, luôn tới tìm cô để đi chơi, giờ đã lâu không liên lạc.
Thấy tình hình này lạ lùng, Quan Tử Dao chủ động hẹn Lục Hân Nghiên ra ngoài.
"Hân Nghiên, chuyện lần trước... Ninh Tịch không làm khó em chứ? Chị đã đích thân xin lỗi cô ta, nhận hết lỗi về mình rồi. Nếu cô ta còn trách em thì em cứ bảo cô ta tới tìm chị là được!" Quan Tử Dao ân cần nói.
Nhớ lại chuyện hôm đó, vẻ mặt Lục Hân Nghiên lộ rõ vẻ hoảng hốt, nhưng sau đó nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và đáp: "Về chuyện này thì không có đâu ạ… cô ấy… vì nể anh trai em nên sẽ không làm khó em đâu, chị yên tâm!"
"Vậy là tốt rồi!" Quan Tử Dao gật đầu, sau đó tùy ý hỏi: "Lần trước em nói chuyện làm đại lý thế nào rồi?"
"Còn có thể thế nào nữa… Ninh Tịch đã nói thẳng ra rồi thì chắc chắn không thể từ chối! Nhưng dạo này em cũng đang lên kế hoạch kinh doanh mới, không biết lần này có thành công không nữa…" Lục Hân Nghiên thở dài nói.
"Thật ra loại phong cách này cũng có rất nhiều nhãn hiệu, em có nghĩ tới chuyện đổi một hãng khác không?" Quan Tử Dao dò hỏi.
"Đổi hãng sao?"
"Đúng vậy, không biết em đã nghe nói đến History chưa? Hãng này cũng rất nổi tiếng, thậm chí còn nổi bật hơn cả Tắc Linh. Chị sẽ liên hệ với người phụ trách bên đó giúp em, chắc sẽ không có vấn đề gì đâu. Nếu như em đồng ý thì chắc họ sẽ rất hoan nghênh!"
Lục Hân Nghiên nghe vậy thì chán nản ngẩng mặt lên, vẻ không mấy hứng thú: "Em cũng đã nghe nói rồi, nhưng… em vẫn thích đồ của Tắc Linh hơn…"
"Nhưng mà gần đây tiếng tăm của Tắc Linh không tốt lắm…"
"Việc đó em cũng nghe nói, đúng là tin đồn vô căn cứ! Trang phục của hai hãng em đều đã xem qua, rõ ràng là của Tắc Linh đẹp hơn! Hơn nữa thiết kế của Đới Uy gần đây làm em cảm thấy như sắp hết thời, chẳng đẹp chút nào... Hiện tại em rất mong chờ bộ sưu tập mùa hè tới của Tắc Linh, chắc chắn sẽ đặc sắc. Tác phẩm của Tắc Linh lần nào cũng khiến người ta ngạc nhiên…"
Lục Hân Nghiên vui vẻ nói một lèo, rồi lại ủ rũ nằm sấp xuống bàn: "Ài… Sao không cho em làm đại lý chứ… thật không công bằng... lần này em nhất định sẽ cố gắng… Khó khăn lắm mới tìm được một thứ mà mình phát hiện ra hứng thú để dồn hết tâm huyết như thế…"
Thấy Lục Hân Nghiên kiên định như vậy, Quan Tử Dao cũng không tiện khuyên bảo thêm. Sau đó hai người ăn cơm và trò chuyện một lúc rồi mỗi người về nhà.
Chương truyện xoay quanh cuộc chiến dư luận giữa Đới Uy và Tắc Linh, khi Đới Uy không giành được giải thưởng và bị nghi ngờ hết thời. PR của Kiều Vi Lan đã nhanh chóng điều chỉnh hướng thông tin, khiến dư luận nghi ngờ chất lượng tác phẩm của Đới Uy. Trong khi đó, Lục Hân Nghiên gặp Quan Tử Dao để thảo luận về việc trở thành đại lý thời trang, bày tỏ sự ngưỡng mộ với Tắc Linh và mong chờ bộ sưu tập mới. Cuộc trò chuyện thể hiện sự bất an của Lục Hân Nghiên khi đối diện với những biến động trong ngành thời trang.
Trong chương truyện, Ninh Tịch và Cung Thượng Trạch thảo luận về việc thiết kế mới cho thương hiệu của họ, đối phó với sự vu khống từ Đới Uy. Họ nhận ra cần phải có một hoa văn độc đáo và đề xuất mời Tống Căng, một nghệ sĩ nổi tiếng đã ẩn cư, hợp tác. Cung Thượng Trạch bày tỏ sự quyết tâm và mong muốn được làm việc cùng Tống lão. Dù gặp nhiều khó khăn, Ninh Tịch đồng ý hỗ trợ cậu ta, và Kiều Vi Lan cũng ủng hộ quyết định này nhằm xây dựng thương hiệu mạnh mẽ hơn.