"Ý nghĩa đặc biệt...?"
Dù Thẩm Hãn Thần không hài lòng và không hiểu tại sao Ninh Tịch lại kiên trì với Thịnh Thế như vậy, nhưng lời nói của Ninh Tịch lại khiến cậu cảm thấy như cô đang tỏ tình với ai đó. Thẩm Hãn Thần định hỏi thêm thì một chiếc taxi xuất hiện, Ninh Tịch sợ cậu sẽ nói thêm gì làm mình bối rối nên lập tức nhảy lên xe: "Tôi đi trước đây! Bye bye!"
Vừa rồi, cậu ta cố tình nói những điều đó với Ninh Tịch trước mặt Kha Minh Vũ để chứng minh thực lực của mình, muốn nhắc nhở rằng Kha Minh Vũ không xứng với Ninh Tịch. Ai ngờ lại bị Ninh Tịch từ chối một cách thẳng thừng như vậy.
...
Khi Ninh Tịch bước vào Bạch Kim Đế Cung, không lâu sau, Kha Minh Vũ cũng về đến nơi. Vừa trông thấy sếp của mình, Ninh Tịch lập tức nhảy chân sáo tiến tới, vui vẻ khen ngợi: "Hì hì, boss đại nhân! Biểu hiện của em vừa rồi có tốt không? Cầu ban thưởng! Cầu ban thưởng."
Ánh mắt sâu thẳm của Lục Đình Kiêu dừng lại trên nụ cười của cô, bàn tay mạnh mẽ của anh giữ lấy gáy cô, hôn lên đôi môi cô một cách mãnh liệt… Dưới ánh trăng sáng, bầu không khí mát mẻ bỗng trở nên nóng bỏng.
"Loảng xoảng!!!"
Bất ngờ có tiếng đồ vật rơi xuống phát ra sau lưng họ. Lục Đình Kiêu và Ninh Tịch cùng quay lại nhìn. Họ thấy Lục Cảnh Lễ không biết đã đứng đó từ bao giờ, nồi lẩu lớn cậu ta cầm trên tay đã rơi lăn trên mặt đất, mặt mũi cậu như thể sắp rạn nứt vì tức giận.
"Cảnh Lễ, anh nghe tôi giải thích đã…"
Nhưng Lục Cảnh Lễ đã bịt chặt tai không muốn nghe Ninh Tịch giải thích gì và gào lên như một nữ chính trong tiểu thuyết của Quỳnh Dao: "Tôi không nghe, không nghe, không nghe! Anh trai tôi vừa đẹp trai lại giàu có, tính tình trầm ổn trưởng thành, tài trí hơn người, văn võ song toàn, dịu dàng săn sóc... là người chồng lý tưởng nhất thế kỷ, cưới anh ấy còn được tặng thêm một bánh bao nhỏ dễ thương… Đừng nói là con gái khắp Đế Đô, ngay cả tôi cũng muốn gả cho anh ấy nữa! Sao cô lại làm chuyện khiến mọi người ghét như vậy! Tiểu Tịch, tôi đúng là đã nhìn lầm cô rồi!"
Ninh Tịch mặt mày tối sầm nhìn "con cá chép" đang giãy đành đạch trước mặt: "Này… người anh em à… bình tĩnh chút đi!"
"Bình tĩnh! Cô bảo tôi bình tĩnh thế nào đây!!!"
Lục Cảnh Lễ vừa nói xong còn quay sang quát Kha Minh Vũ: "Khốn kiếp, dám quyến rũ chị dâu tôi, không nhìn rõ tôi là ai sao! Ngay cả chị dâu của tôi mà cũng dám quyến rũ! Hôm nay tôi phải đánh cho mày không ra hình dạng người nữa thì thôi!!!!!!!!"
"Ặc…" Không ra hình dạng người nữa…
Trước khi Lục Cảnh Lễ lao tới Kha Minh Vũ, Ninh Tịch đã kịp lách người để ngăn chặn cơn thịnh nộ của cậu: "Lục Cảnh Lễ, anh bình tĩnh chút đi, anh ấy là…"
Nhưng Ninh Tịch chưa nói dứt câu, Lục Cảnh Lễ đã gào lên: "Ông trời ơi…! Không còn thiên lý gì nữa rồi!!! Cô… cô… cô còn dám che chở cho tên gian phu này!!!"
Ninh Tịch đỡ trán nhìn cậu, cảm thấy bất lực, không còn cách nào để thuyết phục cậu nữa: "Được được được… Tôi không che chở nữa… anh cứ đánh đi… đánh cho anh ấy không ra hình người nữa đi! Đánh đi!!"
Ninh Tịch vừa dứt lời đã cố ý tránh sang một bên để tạo điều kiện cho cậu ta dễ dàng lao vào chỗ chết.
Lục Cảnh Lễ lập tức lao tới Kha Minh Vũ với khí thế tràn đầy tức giận.
Sau đó…
"Á Á Á Á…"
Theo sau là hình ảnh của chú cá chép nhỏ, chưa kịp chạm vào ai đã bị người ta khóa tay lại, thuần thục bắt chéo tay ra sau lưng…
Chương truyện tập trung vào mối quan hệ phức tạp giữa Ninh Tịch, Thẩm Hãn Thần, và Lục Cảnh Lễ. Thẩm Hãn Thần bối rối trước sự kiên định của Ninh Tịch với Kha Minh Vũ. Khi về đến Bạch Kim Đế Cung, Ninh Tịch vui vẻ gặp Lục Đình Kiêu nhưng bị Lục Cảnh Lễ phát hiện đang thân mật với anh. Sự ghen tuông của Lục Cảnh Lễ bùng nổ, dẫn đến xung đột khi cậu bất ngờ tấn công Kha Minh Vũ. Câu chuyện khắc họa rõ nét những xúc cảm và xung đột trong tình yêu và tình bạn giữa các nhân vật.
Tối hôm đó, đoàn phim tổ chức một bữa tiệc đơn giản để kỷ niệm việc hoàn thành bộ phim. Không có phóng viên hay nhà đầu tư, bầu không khí trở nên thân mật. Các diễn viên đã chia sẻ cảm xúc chân thành về quá trình làm việc cùng nhau. Thẩm Hãn Thần, sau nhiều lần liếc nhìn Ninh Tịch, cuối cùng đã mạo hiểm bày tỏ ý định hợp tác trong tương lai. Tuy nhiên, Ninh Tịch từ chối lời đề nghị trợ giúp của cậu, khẳng định rằng Thịnh Thế là nơi gắn bó với giấc mơ của cô, không thể thay thế được.