Hơi ấm từ lồng ngực của Lục Đình Kiêu lan tỏa vào lưng cô. Cánh tay anh nhẹ nhàng vòng qua hông của Ninh Tịch, giữ cho cằm anh đặt trên bả vai mềm mại của cô. Nhìn anh, giống như một chú chó lớn đang ôm lấy mình, Ninh Tịch không khỏi cảm thấy hài hước: "Sao thế?"
Lục Đình Kiêu cúi xuống hôn nhẹ lên tai cô, sau đó bế Ninh Tịch đặt lên giường. Ánh mắt anh từ trên cao chăm chú nhìn vào đôi mắt trong suốt của cô: "Anh cảm thấy mình rất may mắn khi có thể gặp được em..."
Ninh Tịch đưa tay vuốt mái tóc của anh: "Em cũng vậy..."
Bỗng nhiên, ánh mắt Lục Đình Kiêu trở nên sâu thẳm. Anh cúi xuống hôn cô, và những nụ hôn càng lúc càng sâu hơn...
Chợt từ phía sau vang lên tiếng "bộp bộp" như có cái gì đó rơi xuống đất, âm thanh khá lớn.
"Chuyện gì vậy?"
Ninh Tịch vội vàng đẩy Lục Đình Kiêu ra, ngồi dậy. Rồi cô thấy mớ rau và đám trái cây bị Lục Cảnh Lễ làm rơi xuống đất, một tay anh ta che mặt, tay kia bịt mắt Tiểu Bảo, miệng không ngừng nói: "Thật xin lỗi, thật xin lỗi, thật xin lỗi... Em về không đúng lúc! Hai người cứ tiếp tục đi, tiếp tục đi! Để em đưa Tiểu Bảo đi!"
Ninh Tịch liếc nhìn Lục Cảnh Lễ: "Rời đi cái đầu anh đi! Anh vào bằng cách nào?"
Vẻ mặt Lục Cảnh Lễ như đưa đám: "Tiểu Bảo biết mật mã!"
"À, ôi... bảo bối! Con tan học rồi à! Mau tới đây cho mẹ ôm nào ~" Ninh Tịch lập tức ôm lấy Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo chợt bị chú Hai bịt mắt nên có phần không hài lòng. Nhưng ngay khi được mẹ Tiểu Tịch ôm, nhóc lập tức quên hết mọi chuyện.
Lục Cảnh Lễ rón rén đi tới sau lưng người có vẻ bất mãn nhất trong căn phòng, vẻ mặt hối lỗi: "Thật... thật xin lỗi mà, anh Hai! Hu hu hu! Ôi, cháu trai hoặc cháu gái tương lai của chú, chú xin lỗi!" Tất cả đều do chú mà tụi cháu không thể đến với thế giới này…
Lục Đình Kiêu: "..."
Ninh Tịch: "..."
Hôm nay là ngày đầu tiên Ninh Tịch ở nhà mới nên cô quyết định mời vài người bạn đến chơi. Lục Cảnh Lễ và Tiểu Bảo đến một lúc thì Trang Khả Nhi cùng Giang Mục Dã cũng nối bước tới.
Lục Hân Nghiên, lần này với thông tin nhanh hơn, cũng mang quà đến tận cửa, có vẻ như cô nàng muốn chiều lòng sếp để nhờ cửa sau.
"Tiểu Tịch, chỗ này của cậu thật đẹp quá! Không khí cũng tuyệt vời, trên núi còn có một rừng đào lớn nữa! Thiết kế bên trong biệt thự cũng rất phong cách, thật thích quá đi!" Trang Khả Nhi không kìm được sự ngưỡng mộ.
"Thích thì hãy thường xuyên đến đây chơi!"
"Ừ ừ!"
"Đúng rồi, gần đây em trai cậu thế nào?" Ninh Tịch hỏi.
Vừa nhắc tới Trang Vinh Quang, Trang Khả Nhi đã tỏ vẻ nhức đầu: "Vẫn như cũ, nó lại bắt đầu trốn ra ngoài chơi rồi! Sắp thi đại học mà thành tích của nó thế này chắc chắn sẽ trượt..."
"Vậy ba cậu nói sao?" Ninh Tịch hỏi tiếp.
"Ba và ông nội bảo nên để nó vào bộ đội luôn, giờ nó cũng đến độ tuổi thích hợp nhất! Sau khi vào bộ đội thì cho nó thi vào trường quân đội... nhưng nó không muốn!"
"Nó không muốn vậy thì nó muốn làm cái gì?"
"Tớ cũng đã nói với nó rồi, nhưng nó bảo..." Trang Khả Nhi lộ vẻ khó xử, rồi tiếp lời: "Nó nói thế giới to lớn như vậy nên nó muốn đi khám phá, muốn trở thành nhà thám hiểm! Nghe giọng nó đầy quyết tâm, mình sợ rằng có khi nào nó không nói gì mà bỏ đi luôn không..."
Ninh Tịch không khỏi có chút bất mãn: "Thằng bé này... chắc phải cắt chân nó đi! Xem còn dám chạy đi đâu nữa không!"
Trang Vinh Quang đúng là cái kiểu thiếu gia dựa vào danh tiếng gia đình, ngang ngược, không trải qua đau khổ chắc chắn không biết hối cải.
Chương truyện xoay quanh khoảnh khắc thân mật giữa Lục Đình Kiêu và Ninh Tịch tại nhà mới của cô. Tuy nhiên, sự yên tĩnh nhanh chóng bị gián đoạn khi Lục Cảnh Lễ và Tiểu Bảo bất ngờ xuất hiện, gây ra tình huống hài hước. Những câu chuyện giữa các nhân vật như Trang Khả Nhi và Trang Vinh Quang cũng phần nào cho thấy sự quan tâm và lo lắng về tương lai của thế hệ trẻ. Chương kết thúc với không khí ấm áp của tình bạn và tình cảm gia đình, nhưng cũng đầy trăn trở về những lựa chọn trong cuộc sống.
Trong chương truyện này, Ninh Tịch đang bắt đầu dọn dẹp phòng tân hôn của mình với sự trợ giúp của Lục Đình Kiêu. Trong khi cô vui vẻ sắp xếp đồ đạc, một người máy tên Andrew phục vụ nước cho các nhân viên dọn nhà, khiến họ ngạc nhiên. Đồng thời, Ninh Tịch cũng lo lắng liệu mối quan hệ giữa cô và Lục Cảnh Lễ có gì đáng ngờ không. Lục Đình Kiêu xuất hiện bất ngờ và cùng cô hoàn thành việc dọn nhà, tạo nên không khí ấm áp và hài hước.