Ninh Tịch mỉm cười, "Đúng như những gì anh nghĩ đấy."

Vương Thánh Triết: "..."

Sau một khoảng thời gian dài, Vương Thánh Triết chạy như bay đi tìm Mạc Lăng Thiên để tính sổ.

"Cái quái gì! Mạc Lăng Thiên, sao anh không nói cho tôi biết cô gái kia là người phụ nữ của Lục Đình Kiêu?"

"Không phải tôi đã nói rồi à?"

"Anh nói lúc nào!" Vương Thánh Triết gần như sắp suy sụp.

"Tôi đã nhắc cậu rằng đừng có mà tìm đường chết, người mà cậu không đào ba phần dưới cái đất Đế Đô này, bằng phương pháp loại trừ mà không biết là ai nữa sao?" Mạc Lăng Thiên nói với vẻ rất tự nhiên.

Vương Thánh Triết gần như sặc: "Hỏng rồi, hỏng rồi! Giờ phải làm sao đây! Vừa rồi tôi suýt nữa đã gạ gẫm phụ nữ của Lục Đình Kiêu đấy!!! Có nên mua gì đó cho cô ấy làm quà không? Hình như cô ấy rất thích đồ của Tắc Linh thì phải, hay là tôi nên mua mấy món quà để tặng nhỉ?"

Mạc Lăng Thiên liếc nhìn anh ta một cái, rồi nói một cách sâu xa: "Cô gái đó chính là bà chủ Tắc Linh đấy!"

Vương Thánh Triết: "..."

Vừa rồi, vì chỗ Ninh Tịch ngồi rất hẻo lánh, Lục Đình Kiêu lại quay lưng về phía mọi người nên ai cũng chỉ thấy Lục Đình Kiêu nói gì đó với Vương Thánh Triết, rồi bất ngờ thấy Vương Thánh Triết chạy vội như gặp quỷ…

Dù không biết Lục Đình Kiêu đã nói gì, nhưng vài người vừa nhìn đã hiểu tình huống.

"Ha ha ha ha... Chàng trai Vương Thánh Triết đúng là tự đào hố chôn mình rồi! Dám chạm vào người phụ nữ của Lục Đình Kiêu!" Lăng Phỉ cười lăn lăn.

Triệu Hải Sinh ôm vợ, mặt mũi cũng thấy buồn cười không kém: "Nhưng cũng không thể trách Vương Thánh Triết được, chỉ là do anh ta vô tình gặp phải thôi, ai mà ngờ lại là người của Lục Đình Kiêu chứ!"

"Nói vậy, không lẽ Lục Đình Kiêu và Ninh Tịch không định công khai mối quan hệ của họ sao?" Lăng Phỉ chau mày hỏi.

"Ông đã nói rồi mà, do nghề nghiệp của Ninh Tịch mà không thể công khai được!" Triệu Hải Sinh giải thích thêm.

Lăng Phỉ nhìn về phía Ninh Tịch, thở dài một hơi: "Thật ra, tôi thấy cô ấy cũng không tệ. Nhìn vào các ngôi sao khác, nếu chỉ cần ôm lấy chân Lục Đình Kiêu thôi thì họ đã khoe khoang khắp nơi rồi. Ông có biết Tô Dĩ Mạt không? Không có quan hệ gì mà suốt ngày tự nhận là 'bà Lục', là 'tình yêu đích thực' của Lục Đình Kiêu… Thì thử hỏi xem tại sao Lục Đình Kiêu còn chẳng biết cô ta là ai!"

"Đúng! Dù chỉ mới gặp hai lần nhưng cô gái này thật sự không tồi, khá đặc biệt, lần nào cũng làm chúng ta cảm thấy bất ngờ, ha ha ha ha..."

...

Trong một góc yên tĩnh của khu vườn.

Quan Thụy nâng ly rượu vang cao lên, ánh mắt xuyên qua các tán lá nhìn về phía mặt hồ xa xăm.

Vẻ mặt Quan Tử Dao có chút căng thẳng: "Ba... cách này... có ổn không?"

Quan Thụy nhấp một ngụm rượu: "Hôm nay trong số khách mời có không ít quan chức cấp cao, thậm chí có cả lãnh đạo của ban thanh tra pháp luật, ngay cả thẩm phán Lương cũng có mặt ở đây... Nếu cô ta giết người ngay trước bao nhiêu con mắt như vậy, thì cho dù có là Lục Đình Kiêu cũng không thể bảo vệ được cô ta! Dù giữ được mạng thì liệu một tội phạm giết người có thể bước chân vào nhà họ Lục được sao?"

Tóm tắt chương này:

Chương truyện xoay quanh việc Vương Thánh Triết phát hiện Ninh Tịch là người phụ nữ của Lục Đình Kiêu, khiến anh sợ hãi và vội vã tìm cách chuộc lỗi. Mạc Lăng Thiên nhắc nhở anh về tình huống nguy hiểm của việc chạm vào người của Lục Đình Kiêu. Trong khi đó, Quan Thụy lo lắng về một tình huống căng thẳng sắp xảy ra trong buổi tiệc với nhiều quan chức có mặt, đặc biệt là khi Quan Tử Dao nghi ngờ về kế hoạch của mình và có thể gây ra rắc rối lớn.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Vương Thánh Triết bày tỏ sự hấp dẫn với Ninh Tịch, người mà hắn nhận ra là vợ tương lai của Lục Đình Kiêu. Ninh Tịch tự tin trả lời rằng cô sẽ mang họ Lục, khiến Vương Thánh Triết nghi ngờ. Tuy nhiên, Lục Đình Kiêu xuất hiện và thể hiện sự quan tâm, khiến Vương Thánh Triết sốc khi nhận ra tình cảm thực sự của Ninh Tịch dành cho Lục Đình Kiêu. Câu chuyện khéo léo kết hợp giữa sự tự tin của Ninh Tịch và phản ứng giận dữ của Vương Thánh Triết.