"Thật ra, trước đây tôi đã trao đổi với phía Hối Tinh, và họ cũng có ý định hợp tác với Tắc Linh." Kiều Vi Lan nói.
"Vậy tại sao cô lại bảo tôi đến Tân Thế Kỷ tìm Đặng Khoan?" Ninh Tịch nhận ra rằng mình dần không còn nắm bắt được suy nghĩ của vị đại thần này nữa.
"Nếu như cô đến Hối Tinh trước, thì bây giờ chúng ta sẽ phải từ bỏ Hối Tinh để chuyển sang Tân Thế Kỷ."
Câu nói của Kiều Vi Lan khiến Ninh Tịch và Hàn Mạt Mạt sững sờ. Theo suy nghĩ của Kiều Vi Lan, cô đã có quyết định từ rất sớm: mục tiêu ưu tiên hàng đầu của họ là Hối Tinh chứ không phải là Tân Thế Kỷ! Nói như vậy, có phải Ninh Tịch và Hàn Mạt Mạt chỉ là công cụ để Kiều Vi Lan thử nghiệm?
Ninh Tịch thầm nghĩ: "..." Ngay cả cấp trên của mình mà cũng dám thử nghiệm, nhất định phải trừ lương!
Kiều Vi Lan hình như nhận ra ánh mắt oán trách của Ninh Tịch, bèn bật cười nói: "Sếp à, không phải như cô nghĩ đâu. Kế hoạch tốt nhất là nắm trong tay cả Hối Tinh lẫn Tân Thế Kỷ. Nhưng nếu như History đã có hứng thú với Tân Thế Kỷ, thì chúng ta có thể nhường lại cho họ, cũng chẳng có gì nghiêm trọng."
Ninh Tịch nghe Kiều Vi Lan phân tích mà ánh mắt sáng rực, lòng cảm thấy rất xúc động. Nếu trước đây chỉ là thử nghiệm, thì giờ đây Kiều Vi Lan đã hoàn toàn bắt đầu suy tính cho Tắc Linh!
"Chị Kiều, chị lợi hại quá! Nếu như em và sếp đi đàm phán với Hối Tinh từ ban đầu, thì có lẽ Hối Tinh đã thuộc về History rồi. Bây giờ họ đã chiếm được Tân Thế Kỷ nhưng lại không thu được lợi nhuận nào! Có thể nói từ khi họ đặt chân vào tỉnh H đã thua cuộc rồi!" Hàn Mạt Mạt ngưỡng mộ Kiều Vi Lan, ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ.
Lúc này, phía History có lẽ đang rất kiêu ngạo vì đã chiếm được Tân Thế Kỷ, nhưng họ lại chẳng hề biết rằng mình đã thất bại thảm hại.
"Giám đốc Kiều, sao chị biết chắc người của History sẽ đến tranh giành đại lý với chúng ta?" Hàn Mạt Mạt vẫn thấy khó hiểu, không lẽ Kiều Vi Lan biết xem bói?
Kiều Vi Lan nhẹ nhàng đáp: "Giám đốc thị trường của History bây giờ là Tần Tử Phàm, trước đây từng làm việc tại SF. Người này đã sử dụng nhiều thủ đoạn để đánh bại không ít đối thủ cho SF. Hiện tại, chúng ta chính là đối thủ lớn nhất của History, Tần Tử Phàm vừa mới nhậm chức, chắc chắn sẽ muốn có thành tựu."
"Nếu như Tần Tử Phàm không tới tranh giành thì sao?" Hàn Mạt Mạt lại hỏi.
Kiều Vi Lan nhìn Hàn Mạt Mạt như nhìn một đứa ngốc: "Nếu hắn không đến tranh giành, thì Tân Thế Kỷ và Hối Tinh đều sẽ thuộc về chúng ta."
"Quá thông minh! Giờ thì em đã hiểu thế nào là đa mưu túc trí rồi!"
"Haha, xem ra hôm nào đó tôi phải mời giám đốc Kiều một bữa thịnh soạn đây..." Ninh Tịch khẽ cười.
Nếu như Tần Tử Phàm là mùng một, thì Kiều Vi Lan chính là ngày rằm, từng bước đi đều hơn hẳn gã, mức độ cao thấp giữa hai người rõ ràng.
Kiều Vi Lan không quá coi trọng Tân Thế Kỷ, bởi vì hầu hết các thương hiệu tại đó đều đã bị Đặng Khoan nắm giữ, điều này có nghĩa là Tân Thế Kỷ sau này sẽ không bán các nhãn hiệu cao cấp. Dẫu có trở thành đại lý cho Tắc Linh đi nữa cũng khó mà kiếm được khách hàng.
Trong khi đó, Hối Tinh lại khác. Họ đã kinh doanh mặt hàng cao cấp nhiều năm, gần như là kho hàng lâu đời nhất tại tỉnh H, nên lượng khách hàng cao cấp của họ rất khả quan, phù hợp với nhóm đối tượng mà Tắc Linh đang hướng tới.
Trong chương truyện, Kiều Vi Lan tiết lộ chiến lược hợp tác với Hối Tinh và cho rằng Ninh Tịch và Hàn Mạt Mạt chỉ là công cụ thử nghiệm trong quá trình đàm phán. Ninh Tịch ban đầu cảm thấy bị lợi dụng nhưng sau đó nhận ra Kiều đang có kế hoạch để nắm bắt cả Hối Tinh và Tân Thế Kỷ. Cuộc trao đổi thể hiện sự thông minh của Kiều và sự cạnh tranh giữa các công ty, đặc biệt với sự xuất hiện của Tần Tử Phàm từ History, tạo ra nhiều căng thẳng trong chiến lược thị trường.