Nhà họ Trang.
Khi về đến nhà, Trang Vinh Quang cố gắng lôi ra một chiếc cặp sách cũ kĩ từ trong cái ổ lợn của mình. Sách vở bên trong đều mới tinh, thậm chí có cả một quyển từ điển tiếng Anh mới cứng và một cái kim từ điển. Tất cả đồ dùng học tập đều rất đầy đủ, đây đều là do trang Khả Nhi tự tay chuẩn bị cho cậu.
Trang Vinh Quang phủi bụi trên cái cặp sách, sau đó lục tìm trong tủ quần áo và lấy ra một bộ đồng phục mà cậu chưa mặc bao giờ. Sau khi tìm được cặp sách và đồng phục, cậu ta tìm một cái tông đơ và đi về hướng phòng tắm, quyết tâm biến kiểu tóc điển trai của mình thành kiểu đầu húi cua mà trước kia cậu từng chê bai là quê mùa.
Trang Vinh Quang nhìn chằm chằm vào hình ảnh của mình trong gương một lúc lâu, cho đến khi nước mắt bắt đầu rơi xuống từ đôi mắt đỏ ửng. Cậu đặt tay lên bệ rửa tay, hít một hơi thật sâu để kìm nén cảm xúc, rồi quay lại phòng ngủ, mặc bộ đồng phục vào và đeo cặp sách lên vai.
Khi đi ngang qua phòng của Trang Khả Nhi, cậu dừng lại, nhìn vào bóng dáng nhỏ nhắn nhưng luôn che chở cho mình từ bé đến lớn của chị, rồi nhẹ nhàng gọi: "Chị..."
Nghe thấy tiếng gọi, Trang Khả Nhi quay lại. Khi nhìn thấy Trang Vinh Quang, cô đứng sững lại: "Em... Vinh Quang..."
Cậu trai cao lớn mặc bộ đồng phục học sinh màu xanh da trời, lưng đeo cặp sách, mái tóc ngắn gọn gàng khiến cậu trông có sức sống hơn hẳn. Đặc biệt là đôi mắt rực rỡ, sáng lấp lánh như mặt trời mới mọc.
Đây là... em trai của mình sao...? Rõ ràng là vẫn là người đó, nhưng dường như đã trở thành một người khác.
Cô chưa bao giờ thấy em trai mình trong dáng dấp như vậy. Trang Khả Nhi gần như không nhận ra em trai mình, chỉ đứng đó ngẩn người không nói nên lời.
Trang Vinh Quang nhìn chị rồi nhẹ nhàng nói: "Chị, em đi học đây."
Nghe vậy, Trang Khả Nhi giật mình tỉnh lại, cô phản xạ trả lời: "À... em đi đi... giờ còn sớm, nhớ đi đường cẩn thận nhé!"
"Vâng, em biết rồi." Trang Vinh Quang gật đầu, nhìn Trang Khả Nhi như muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng lại im lặng quay đi.
Chị Tịch đã nói, làm một người đàn ông phải chứng minh bằng hành động chứ không phải chỉ bằng lời nói.
Trang Khả Nhi vẫn đứng sững trong giây lát rồi vội vàng chạy ra ban công, ngạc nhiên nhìn theo bóng dáng Trang Vinh Quang, thấy mắt mình bỗng cay cay...
Chàng trai mười tám tuổi như thể đã trưởng thành chỉ trong một đêm...
Trường trung học Hồng Văn.
Thực ra, Trang Vinh Quang có vẻ ngoài không tệ, chỉ là thường ngày cậu thích khoác lên mình những bộ đồ kiểu HKT, rồi suốt ngày lạc lối cùng đám bạn không ra gì, gây rối khắp nơi. Bạn bè trong trường khi thấy cậu đều chỉ biết lắc đầu ngao ngán, còn nếu có thể thì tránh xa.
Hiện tại là giờ cao điểm học sinh đến trường. Trang Vinh Quang với diện mạo tươi tắn, gọn gàng, một tay đút túi quần, bước đi theo dòng người đông đúc vào cổng trường khiến không ít ánh mắt chú ý, đặc biệt là của các cô gái tụm năm tụm ba bàn luận rì rầm...
"Oa! Cậu bạn kia là ai vậy? Đẹp trai quá đi!"
"Tớ không biết! Chưa từng gặp! Trường mình có một người đẹp trai như vậy mà sao tớ không biết nhỉ?"
"Ơ, sao tớ cứ cảm thấy cậu ta có chút giống Trang Vinh Quang vậy?"
"Trang Vinh Quang? Cái tên suốt ngày mặc đồ HKT ấy sao... Đừng có làm tớ cười chết chứ?!"
...
Đám đông bàn tán ngày càng nhiều, cuối cùng có một cô bé không nhịn được nói: "Ngốc quá, cứ gọi thẳng một tiếng là biết ngay có phải không thôi!"
Nói xong, cô bạn đó khum tay lại và la lên: "Ê... Trang Vinh Quang! Trang Vinh Quang!"
Nghe thấy tiếng gọi, Trang Vinh Quang quay đầu lại: "Có việc gì?"
Trong chương này, Trang Vinh Quang trở về nhà với những đồ dùng học tập mới mẻ mà chị gái, Trang Khả Nhi, đã chuẩn bị. Cậu quyết tâm thay đổi hình ảnh bản thân với kiểu tóc mới và bộ đồng phục, khiến cả hai anh em đều cảm nhận được sự trưởng thành của Vinh Quang. Khi gặp nhau, Trang Khả Nhi ngỡ ngàng với sự biến đổi của em trai mình. Tại trường, vẻ ngoài mới mẻ của Vinh Quang thu hút sự chú ý, bắt đầu một chương mới trong cuộc sống học đường của cậu.
Trong chương truyện, Trang Vinh Quang tìm cách hóa giải tình huống căng thẳng bằng cách gọi Lục Đình Kiêu là 'anh rể', khiến không khí trở nên nhẹ nhàng hơn. Ninh Tịch cảm thấy an tâm, nhưng Trang Vinh Quang cũng cảm thấy hoài nghi khi thấy Ninh Tịch lộ rõ sự sợ hãi. Cậu mua nhiều món ăn ngon và tận tâm phục vụ Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu. Sự ngưỡng mộ của Trang Vinh Quang dành cho Lục Đình Kiêu ngày càng tăng lên, và cuối cùng cậu không ngại hỏi về bí quyết chinh phục Ninh Tịch, nhận được câu trả lời đơn giản nhưng đáng nhớ từ Lục Đình Kiêu.
tóc húi cuatình cảm gia đìnhtrưởng thànhtình cảm gia đìnhhọc sinh