Nhà họ Trang.
Gần đây, một số bạn bè cũ của Trang Liêu Nguyên từ các tỉnh khác trở về Đế Đô làm việc. Vì lâu mới gặp lại nhau, ông đã mời họ đến nhà chơi.
Trang Khả Nhi chuẩn bị mọi thứ cho buổi tiếp đãi, sắp xếp thật chu đáo rồi mới vào bếp giao cho người giúp việc chuẩn bị thức ăn. Trong phòng khách, một người đàn ông trung niên đeo quân hàm ba sao trên vai nhiệt tình hỏi han: "Lão thủ trưởng dạo này có khỏe không?"
Trang Liêu Nguyên vừa rót trà vừa đáp: "Gần đây cha tôi đang dưỡng bệnh trong bệnh viện quân đội, cũng tạm ổn!"
"Chị dâu vẫn chưa được điều về à?"
"Đã gửi báo cáo rồi, nhưng hình như cũng gặp chút khó khăn."
"Haizz, may mà còn có Khả Nhi bên cạnh ông! Mới có mấy năm không gặp mà Khả Nhi bây giờ xinh đẹp quá, không biết thằng nào sẽ có phúc khi được cưới cô ấy!"
"Tôi đoán Liêu Nguyên cũng không nỡ gả con gái đi đâu..."
"Ha ha ha..."
Nghe những người bạn trêu chọc về cô con gái tuyệt vời của mình, Trang Liêu Nguyên cảm thấy vui hơn nhiều. Vợ ông làm việc tại Viện Nghiên cứu Khoa học, yêu cầu bảo mật rất cao, nên bà hầu như không thể về nhà, cả đời dành trọn cho công việc. Còn ông thì luôn bận rộn với quân đội, mọi chuyện trong nhà đều do một tay Khả Nhi lo liệu.
"À đúng rồi, gần đây Vinh Quang thế nào?" Một người trong số họ bỗng hỏi.
Vừa dứt câu, nhiều người xen vào với ánh mắt không mấy thiện cảm như muốn bảo “Mời anh đừng nhắc nữa!” Người hỏi lập tức cảm thấy lúng túng, nhưng đã nói ra thì không thể thu lại.
Trang Liêu Nguyên nhìn về phía những người bạn đang ái ngại thì hơi đau lòng, mặt mũi của ông gần như bị con trai làm mất hết rồi, hiện giờ có lo lắng đến mấy chuyện này chứ?
"Vinh Quang à, vẫn như cũ thôi!" Trang Liêu Nguyên đáp.
Câu trả lời "vẫn như cũ" khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy ngượng ngùng.
"À đúng rồi, tôi có tin mới cho mọi người, có ai còn nhớ ba tên trùm ma túy đã trốn thoát bốn năm trước không? Lão K, Độc Nhãn và Long Đầu..." Một người cố gắng chuyển chủ đề.
"Đương nhiên là nhớ rồi! Thế nào?" Câu hỏi này lập tức thu hút được sự chú ý của mọi người.
"Bắt gọn cả bọn rồi! Lão K bị thương nặng đến mức không còn mặt mũi nữa, Long Đầu bị bắn chết ngay tại chỗ, chỉ có Độc Nhãn thì hơi đỡ, chỉ bị chấn động não thôi... hiện giờ đang ngồi trong Cục cảnh sát!"
"Có chuyện này thật à?"
Trang Liêu Nguyên cũng không khỏi tò mò: "Ai làm vậy?"
"Không xác định được, chỗ đó hẻo lánh, không có camera an ninh hay nhân chứng nào cả! Sau đó có tìm được vài kẻ giao du với bọn chúng, nhưng khai báo đều giống nhau, rằng chỉ là tụ tập rồi đánh nhau dẫn đến chết người! Ngay cả lão K cũng nói vậy, mà điều tra hiện trường không tìm ra gì khả nghi... nhưng tôi vẫn thấy có điều gì đó không ổn..."
"Quan tâm làm gì chứ! Dù là do đánh nhau hay do ai đó can thiệp thì cũng thật đáng vui lòng! Năm đó chỉ vì bắt ba tên đó mà chúng ta đã mất hai đồng chí!"
...
Trong lúc mọi người đang trò chuyện sôi nổi trong phòng khách, bất ngờ có một giọng thiếu niên quen thuộc vang lên: "Con về rồi!"
"Ồ, chắc là Vinh Quang về!" Mọi người liền hướng mắt ra cửa.
Chương truyện mô tả buổi gặp mặt giữa Trang Liêu Nguyên và những người bạn cũ tại nhà ông, trong khi Trang Khả Nhi chuẩn bị tiếp đãi. Trong không khí vui vẻ, mọi người trêu đùa về Khả Nhi. Tuy nhiên, khi nhắc đến Vinh Quang, không khí trở nên nặng nề. Các bạn ông bàn luận về vụ bắt giữ ba tên trùm ma túy đã trốn thoát, khiến Trang Liêu Nguyên trăn trở về con trai mình. Cuối chương, Vinh Quang trở về, tạo ra sự hồi hộp cho các nhân vật khác.
Trong chương truyện này, Trang Vinh Quang gây bất ngờ cho mọi người khi xuất hiện với diện mạo mới sau phẫu thuật thẩm mỹ. Những người xung quanh bàn tán về sự thay đổi của cậu, khiến cậu cảm thấy thêm phần mệt mỏi. Dù có một ngày đi học đầy gian nan và không hiểu bài, cậu vẫn kiên trì. Khi gặp lại hai bạn cũ, Tôn Bân và Lương Hạo Cường, họ không thể nhận ra cậu. Sự châm chọc và mong muốn lấy lại tiền thua cược từ họ không khiến Trang Vinh Quang tức giận như trước, mà chỉ muốn bỏ đi, thể hiện sự chán nản với mối quan hệ này.
Trang Liêu NguyênTrang Khả NhiVinh QuangLão KĐộc NhãnLong Đầu