"Khả Nhi! Con tránh ra! Hôm nay ba phải đánh chết thằng súc sinh này!" Trang Liêu Nguyên lúc này đã bị cơn giận lấn át hoàn toàn: "Lần trước ba không nên mềm lòng! Ba không nên mềm lòng! Cuối cùng lại hại chị con..."
Ông cảm thấy vô cùng hối hận, tự trách bản thân vì sự yếu đuối của mình. Nếu như vợ ông trở về mà biết tất cả mọi chuyện… ông sẽ nói với bà như thế nào… và cha ông nữa…
Nghĩ đến đây, ông chỉ ước gì có thể rút súng ra và đưa thằng con trai này đến tận chốn suối vàng!
Thấy cha mình đã mất kiểm soát, Trang Khả Nhi vội vàng la lớn: "Ba! Con không sao! Con không bị làm sao hết! Tối qua không xảy ra chuyện gì cả!"
Làm sao mà Trang Liêu Nguyên có thể tin được lời con gái mình chứ, đôi mắt ông đỏ ngầu, tức giận hét lên: "Nếu không có chuyện gì! Thì tại sao thằng nhãi này lại phải quỳ trước mặt ba!!! Khả Nhi, con mau tránh ra!"
"Ba! Con nói thật! Con không lừa ba! Tối qua đúng là suýt nữa con bị mấy người đó làm hại, nhưng Tiểu Tịch đã kịp thời xuất hiện cứu con và Vinh Quang! Tối qua con với Vinh Quang cũng ngủ ở nhà bạn ấy đến sáng mới về! Nếu ba không tin, có thể hỏi bạn ấy mà!"
"Tiểu Tịch…?" Trang Liêu Nguyên có chút sững sờ.
"Đúng vậy! Ba, ba tên trùm ma túy mà ba và các chiến hữu nói tối nay bị sa lưới, nếu như những gì mọi người tả là chính xác thì đó chính là ba tên đã bắt con và Vinh Quang tối qua! Một trong ba tên bị Tiểu Tịch bắn chết, một tên khác bị đá đến hôn mê, còn tên bị nát mặt là do Tiểu Tịch thấy hắn định hại con nên đã đánh hắn ta một cách tàn nhẫn…" Trang Khả Nhi nhanh chóng trình bày mọi chuyện.
Nghe vậy, cơn giận của Trang Liêu Nguyên cũng dịu đi chút ít: "Những gì con nói… đều là thật?"
"Rất thật! Ba nhìn xem, nếu tối qua con thật sự bị làm sao thì tại sao bây giờ con lại có thể bình thường thế này?" Trang Khả Nhi vội vàng nói.
Khi nghe con gái nói như vậy, sắc mặt của Trang Liêu Nguyên mới dịu xuống, ông cũng phần nào tin tưởng vào lời con gái.
Sau đó, Khả Nhi tường thuật chi tiết lại chuyện hôm qua rồi lo lắng hỏi: "Chuyện này Tiểu Tịch không sao chứ ạ? Dù sao đó cũng là chuyện liên quan đến mạng người! Con vẫn luôn lo cậu ấy sẽ bị liên lụy!"
Nghe vậy, sắc mặt Trang Liêu Nguyên trở nên nghiêm nghị: "Sao có thể chứ? Dù có chuyện gì xảy ra thì ba cũng sẽ không để cô bé đó phải chịu liên lụy!"
Nghe cha nói vậy, Trang Khả Nhi mới yên tâm, chỉ cần cha đã ra tay thì chắc chắn Tiểu Tịch sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Bây giờ thì Trang Liêu Nguyên đã hiểu tại sao hai tên bị bắt kia cứ khăng khăng nói là do chúng uống nhiều rồi đánh nhau. Loại người như chúng thì cực kỳ coi trọng thể diện, làm sao có thể thừa nhận mình thua trong tay một cô gái chứ!
Còn đám lâu la thì chắc chắn khi thấy khả năng của Ninh Tịch, trong lòng chúng có phần kiêng kỵ nên chẳng dám nói thật.
"Đứng lên đi! May mà chị mày không sao, nếu không hôm nay dù mày có hối hận thế nào cũng không thoát khỏi cái chết đâu!" Trang Liêu Nguyên lạnh lùng nói.
Trang Vinh Quang che bả vai đang chảy máu, từ từ đứng dậy nhờ vào sự hỗ trợ của Trang Khả Nhi.
"Vậy đây chính là nguyên nhân khiến mày bỗng nhiên tỉnh ngộ?" Trang Liêu Nguyên hỏi.
Trang Vinh Quang gật đầu: "Con muốn trở thành người giống chị Tịch..."
"Mày mà có thể bằng một đầu ngón tay của nó thì ba đã tạ ơn trời đất rồi!" Trang Liêu Nguyên thở ra một hơi lạnh.
Chương truyện diễn ra trong bầu không khí căng thẳng khi Trang Liêu Nguyên nổi giận vì lo lắng cho con gái mình, Khả Nhi. Ông không thể tin rằng con gái và Vinh Quang không gặp nguy hiểm, nhưng sự xuất hiện của Tiểu Tịch đã cứu họ khỏi tay những tên trùm ma túy. Cuộc đối thoại giữa cha và con đã dần xoa dịu cơn giận của ông, khi Khả Nhi thuyết phục rằng mọi chuyện đều ổn. Đằng sau những xung đột, yếu tố tình cảm gia đình và lòng can đảm của một cô gái trẻ hiện lên rõ nét.
Trong chương này, Trang Vinh Quang thừa nhận với cha mình, Trang Liêu Nguyên, về việc thua sòng bạc một khoản tiền lớn. Mặc dù Trang Liêu Nguyên ngờ vực lý do của con trai, nhưng khi được biết về sự nguy hiểm và tác động sau cuộc chơi, ông không thể kiểm soát cảm xúc. Sự xuất hiện của Trang Khả Nhi càng làm mọi chuyện thêm căng thẳng khi cô đến can thiệp, và Vinh Quang cảm thấy cần phải tự mình đối mặt với hậu quả của hành động mình đã gây ra.
giận dữtrùm ma túycứu giúpmâu thuẫn gia đìnhthể diệngiận dữthể diện