Nhưng mà, khi đã đến mức này, gã không còn cách nào khác, đành phải chấp nhận thỏa hiệp. Nếu không, biết đâu History sẽ đi đến bờ vực sụp đổ thì gã cũng không còn đường sống.

"Sếp, tôi biết làm cách nào để tìm Hàn Kiêu. Xin cô cho tôi hai ngày... Chỉ có điều, ngay cả khi tôi liên lạc được với anh ta, thì việc anh ta có muốn giúp chúng ta hay không cũng khó mà nói trước." Đới Uy cũng chỉ mới biết Hàn Kiêu một chút thôi, và muốn mời một người khó đoán như vậy giúp History đánh bại Tắc Linh thì chắc chắn không phải dễ dàng.

"Chỉ cần anh ta có năng lực thì bất kể điều kiện gì tôi cũng sẽ đáp ứng." Ninh Tuyết Lạc nói.

"Được, vậy tôi sẽ đi liên lạc." Đới Uy gật đầu rồi quay lưng rời đi.

...

Ra khỏi trụ sở chính của History, Đới Uy lấy điện thoại ra, tìm kiếm một lát rồi thực hiện một cuộc gọi.

"Ồ, Đới Uy đấy à, sao rảnh rỗi tìm tôi thế này?" Giọng nói vui vẻ từ đầu dây bên kia vang lên.

"Jill, tôi có việc muốn nhờ cậu." Đới Uy nói.

"Hửm, nhà thiết kế Đới mà cũng có việc nhờ người hả? Chuyện gì vậy?"

"Cậu có nhớ cái tên Hàn Kiêu, người Ý gốc Hoa không?" Đới Uy đi thẳng vào vấn đề.

"…”

Khi cái tên Hàn Kiêu được nhắc đến, đầu bên kia im lặng khá lâu mới lên tiếng: "Đới Uy, tôi đã từng là bạn học với Hàn Kiêu, nhưng mà hắn chỉ học thiết kế vì nhất thời hứng thú thôi! Hắn là một kẻ điên, cậu nhất định phải tránh xa loại người đó ra, Đới Uy, tôi không đùa đâu!"

"Jill... rốt cuộc tên điên đó đã làm gì mà thành ra như vậy?" Đới Uy có thể nghe thấy sự sợ hãi trong giọng nói của Jill.

"Kẻ điên đó là cấm kỵ trong thế giới ngầm của nhiều quốc gia! Cậu không thể tưởng tượng nổi đâu, hắn từng đắc tội với một bang mafia, bang đó đã cử hơn trăm người để xử lý hắn, nhưng kết quả là tất cả đều biến mất, đến giờ vẫn chưa tìm thấy ai cả!"

Nghe đến đó, Đới Uy cảm thấy tay chân bủn rủn.

"Cậu nghĩ thế là hết sao? Không đâu, ngay sau tối hôm đó, toàn bộ bang mafia đấy đều bị giết sạch, kể cả những kẻ cầm đầu cũng không thoát nổi... nghe nói toàn bộ thi thể đều bị đào rỗng ruột rồi khâu lại một chỗ, trên tường còn có vẽ một tấm bia mộ nữa!"

"Ai đã làm vậy? Chẳng lẽ là Hàn Kiêu sao?"

"À... cũng chưa có kết quả chính xác, nhưng trong giới ngầm, người ta bảo là hắn ta làm. Nếu thật sự là Hàn Kiêu, thì không ai biết tại sao hắn lại có thể xử lý một bang phái chỉ trong một đêm như vậy."

Nghe đến đây, Đới Uy cảm thấy lạnh sống lưng, gã thề rằng mình tuyệt đối không muốn dính dáng gì đến tên sát nhân này. Nhưng... Ninh Tuyết Lạc đã giao phó, gã vẫn phải đi tìm Hàn Kiêu.

"Jill, cậu có cách nào liên lạc với hắn ta không?" Đới Uy thở dài nói.

"Được rồi, tôi sẽ cho cậu cách liên lạc, nhưng mà người anh em à, chúc cậu may mắn..."

Cuối cùng, Đới Uy cũng có được cách liên lạc với Hàn Kiêu, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, gã vẫn không dám gọi điện, vì thế quyết định gửi một tin nhắn thử xem sao.

[Ha ha, Hàn Kiêu, tôi là Đới Uy, còn nhớ mẹ tôi không!]

Rất nhanh sau đó, gã nhận được phản hồi.

[Mẹ cậu tên gì?]

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện này, Đới Uy chấp nhận nhiệm vụ tìm kiếm Hàn Kiêu để cứu lấy tổ chức History. Mặc dù đã nghe nhiều điều đáng sợ về Hàn Kiêu từ Jill, người bạn học cũ, Đới Uy vẫn cần sự hỗ trợ của anh ta. Jill cảnh báo rằng Hàn Kiêu có mối liên hệ nguy hiểm với giới ngầm và mafia, đặc biệt là việc đã khiến một bang mafia biến mất hoàn toàn. Đới Uy cảm thấy lo sợ nhưng vẫn quyết định tìm cách liên lạc với Hàn Kiêu, dẫu biết rằng đó có thể là một quyết định sai lầm.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Trang Liêu Nguyên và Trang Khả Nhi thể hiện sự quan tâm đến Ninh Tịch và những người xung quanh. Trang Liêu Nguyên khuyến khích con trai mình, Vinh Quang, hãy trưởng thành và dành thời gian thăm ông nội. Trong khi đó, tại công ty History, Ninh Tuyết Lạc thể hiện sự nghiêm khắc với Đới Uy, trưởng phòng thiết kế, về việc thiếu chất lượng trong sản phẩm. Điều này khiến Đới Uy lo lắng, nhất là khi đối thủ Tắc Linh đang trên đà phát triển. Câu chuyện vừa mang tính gia đình vừa thể hiện áp lực trong ngành thời trang.