Nửa đêm…
Tại căn hộ số 6 của Bạch Kim Đế Cung.
Trên giường, một chú cún lông vàng đang lăn lộn: “Đờ mờ, đờ mờ, đờ mờ, đờ mờ...”
Lôi Minh ngồi trên chiếc ghế sofa đối diện, bất đắc dĩ ngáp một cái: “Cậu đã nói 'đờ mờ' đến lần thứ 258 rồi đấy, rốt cuộc có chuyện gì vậy?”
Giang Mục Dã lập tức nổi điên: “Đừng có nói với em về con số 250 nữa! Em chính là thằng ngu sống sờ sờ đây! Ninh Tiểu Tịch chừa cho em 0.1 điểm đúng là không sai! Đờ đờ đờ... em đúng là ngu hết thuốc chữa! Ghi âm làm cái gì? Tại sao không quay video? Tại sao, tại sao...”
Khóe miệng Lôi Minh giật giật, hoàn toàn không hiểu cậu nhóc này đang phát điên cái gì.
Nhưng anh biết rõ một điều rằng mỗi khi Giang Mục Dã phát điên thì đều có liên quan đến Ninh Tiểu Tịch: “Mục Dã, có phải em vẫn muốn quay lại với Ninh Tiểu Tịch không?”
Toàn thân Giang Mục Dã cứng đờ như tượng, hừ mạnh một tiếng: “Em có điên mới muốn quay lại với cô ta! Chẳng phải chính vì cái chuyện của cô ta mà bây giờ tối nào em cũng gặp ác mộng sao!”
Lôi Minh ngậm miệng, nhìn biểu hiện như đã mất hết hy vọng của Giang Mục Dã, rõ ràng trong lòng cậu rất thích nhưng vẫn còn mạnh miệng.
Thực ra, Lôi Minh luôn nghi ngờ rằng năm đó Giang Mục Dã có tình cảm thật sự với Ninh Tiểu Tịch. Nếu không thì tại sao khi biết được sự thật, cậu lại tức giận đến như vậy?
Giờ đây, cảm xúc của Giang Mục Dã đối với Ninh Tiểu Tịch là gì? Phải chăng là yêu mà hóa hận? Hay có thể là vì cái gì khó khăn mà mình không thể có lại luôn tốt nhất?
Giang Mục Dã tiếp tục lăn lộn thì điện thoại di động trên đầu giường bỗng reo lên.
Cậu hoàn toàn không có tâm trạng để nghe điện thoại, cuối cùng, Lôi Minh cầm điện thoại lên xem: “Là cha cậu gọi.”
“Cha cậu?” Giang Mục Dã lập tức bật dậy.
Cha cậu không đồng ý cho cậu tham gia vào giới giải trí, vì vậy hai cha con thường xuyên cãi nhau, đã lâu không nhìn mặt nhau, sao giờ tự dưng lại gọi điện?
Trong lòng Giang Mục Dã dâng lên một chút lo lắng, lập tức bắt máy.
Vì đã lâu không liên lạc và vẫn còn chút rào cản trong lòng, Giang Mục Dã chưa kịp nói “ba” đã lạnh lùng hỏi: “Muộn thế này, Giang chủ tịch tìm tôi có việc gì?”
Đầu bên kia truyền đến một tiếng thở dài bất đắc dĩ, giọng đàn ông mệt mỏi vang lên: “Mục Dã, con về đi, công ty sắp không xong rồi…”
Giang Mục Dã ngay lập tức thay đổi sắc mặt: “Cái gì mà công ty sắp không xong? Đã xảy ra chuyện gì?”
“Trong công ty có nội gián, dự án hợp tác với HN gặp vấn đề. Giờ ba không còn tin ai, chỉ có thể dựa vào con. Chẳng lẽ con nỡ để sự nghiệp hơn nửa đời ba bị hủy hoại trong chốc lát sao?” Giọng của Giang Đình Quang gần như cầu xin.
Tay Giang Mục Dã siết chặt điện thoại: “Con không thể rời khỏi giới giải trí! Con đã từng nói sẽ không tiếp quản công ty!”
“Mục Dã, ba không yêu cầu con rời khỏi giới giải trí, việc có tiếp quản công ty hay không tùy con, ba chỉ hy vọng con có thể dành chút thời gian về giúp ba một tay!”
Giang Mục Dã là người vốn không thích bị ép buộc. Giọng điệu tự hạ thấp của ông già độc tài lần này khiến cậu không khỏi cảm thấy không vui, nên cậu không lập tức từ chối mà chỉ nói: “Nhưng dạo này con rất bận... Để con suy nghĩ thêm một chút!”
Giang Mục Dã cúp điện thoại, Lôi Minh lập tức quan tâm hỏi: “Công ty của cha cậu xảy ra chuyện sao? Chuyện nhà là quan trọng nhất, công việc bên này anh có thể giúp sắp xếp cho.”
Trong căn hộ số 6 tại Bạch Kim Đế Cung, Giang Mục Dã đang lo lắng vì cha cậu, Giang Đình Quang, gọi điện với tin xấu về công ty. Trong khi cậu vẫn chưa có tâm trí để nghe điện thoại do những mâu thuẫn cá nhân và công việc khó khăn, Lôi Minh đề nghị giúp sắp xếp công việc khi có vấn đề gia đình. Căng thẳng giữa tình cảm và trách nhiệm đang khiến Mục Dã phải lựa chọn giữa sự nghiệp giải trí và gia đình.
Trong một bữa tiệc, Ninh Tịch vô tình bước vào phòng của lão đại Đế Đô và phải đối mặt với mối đe dọa từ một gã đàn ông say rượu. May mắn thay, Lục Đình Kiêu - lão đại của lão đại, đã kịp thời cứu cô và đưa về. Khi tiệc tàn, Ninh Tịch say rượu và bất ngờ ngã vào lòng Lục Đình Kiêu, khiến Giang Mục Dã hoài nghi về mối quan hệ của họ. Cuối cùng, giữa Giang Mục Dã và Lục Đình Kiêu, một khoảnh khắc tình cảm lãng mạn lộ liễu đã xảy ra, làm rõ cảm xúc của Lục đối với Ninh Tịch.