Đừng đối xử tốt với em như vậy nữa, được không?
Đôi mắt Ninh Tịch nhanh chóng trở nên ảm đạm, giống như một viên thủy tinh bị vỡ, đánh mất đi vẻ lấp lánh của nó. Cảm xúc đau đớn chưa kịp bộc lộ đã bị cô chặn lại, cố gắng giấu kín ở đáy mắt. Cô vòng tay ôm lấy cổ Lục Đình Kiêu, đầu gục trên bả vai anh và thì thầm: "Đình Kiêu…"
"Ừ?" Lục Đình Kiêu rất thích những hành động gần gũi và đầy tình cảm như vậy của cô. Mùi hương từ những lọn tóc mềm mại rơi trên vai anh khiến anh cảm thấy ngứa ngứa, nhưng đồng thời lại làm trái tim anh mềm nhũn, như thể muốn dâng cả thế giới này cho cô.
Ninh Tịch khẽ thở dài bên tai anh: "Haizzz, sao em lại thích anh như vậy chứ... Khi quyết định ở bên anh, em đã cảm thấy mình yêu anh quá nhiều rồi... Nhưng giờ em mới nhận ra, so với tình cảm hiện tại, tình cảm lúc đó chỉ như một mảnh nhỏ của núi băng, chỉ là hạt muối trong biển cả..."
Khi cô quyết định mạo hiểm tất cả vì Lục Đình Kiêu, thực ra cô vẫn giữ lại một chút gì đó để tự bảo vệ mình, để nếu có bất ngờ xảy ra, cô có thể an toàn rút lui. Nhưng giờ đây, Ninh Tịch nhận ra mặc dù cô và người đàn ông trước mặt này chỉ mới quen biết chẳng bao lâu, nhưng dường như anh đã thấm vào trong máu thịt của cô. Nếu phải rời xa anh, chẳng khác nào nạo xương rút máu cô.
Nghe những lời tỏ tình đầy cảm xúc của cô, trái tim Lục Đình Kiêu dần trở nên nóng bỏng, nhưng anh vẫn cảm nhận được một chút bất an lẩn khuất đâu đó. Ninh Tịch nhẹ nhàng ôm lấy anh, sau một lúc cô hít một hơi thật sâu rồi nói: "Đình Kiêu, lâu rồi chúng ta chưa hẹn hò... Khi nào anh rảnh, mình ra ngoài chơi nhé, chỉ có hai chúng ta thôi."
"Lúc nào cũng rảnh." Chỉ cần ở bên em, anh luôn có thời gian.
"Được, vậy chờ em xác nhận lịch trình với chị Chi Chi đã, rồi em sẽ báo cho anh sau nhé! Đến lúc đó... em có chuyện muốn nói với anh!" Ninh Tịch cố gắng làm cho giọng mình nghe thật bình thường.
"Ừ." Trong đôi mắt Lục Đình Kiêu lóe lên một tia u ám, sự lo lắng của Ninh Tịch khiến anh cảm thấy không yên lòng, có lẽ chỉ có một nguyên nhân duy nhất.
Sau khi nói xong, Ninh Tịch lăn một vòng ra khỏi vòng tay ấm áp của anh rồi vén chăn bò dậy: "A a a! Không cẩn thận lại bị vẻ đẹp của anh làm cho mê muội, hôm nay em phải đến đoàn phim, sắp trễ rồi ~"
Cô vội vàng trang điểm rồi nhanh chóng thay quần áo, hôn tạm biệt Lục Đình Kiêu vài cái trước khi chạy tới trường quay. Vừa đến nơi, cô thấy Tiểu Đào đang đứng chờ ngoài cửa.
"Tiểu Đào yêu quý, mau nói cho em biết, chị Chi Chi có tức giận không?" Ngay khi nhìn thấy Tiểu Đào, Ninh Tịch lập tức hỏi.
Tiểu Đào lo lắng nói: "Chị ấy không tức giận, nhưng dạo này chị ấy lo lắng cho anh lắm, tối qua không thể liên lạc được với anh, chúng em lo đến phát hoảng... may mà Nhị thiếu ra tay can thiệp! Anh Tịch, chuyện trong nhà anh giải quyết xong chưa? Nếu không phải Nhị thiếu cho bọn em biết, em gần như đã nghĩ người kia là anh rồi…”
Chuyện trong nhà?
Ninh Tịch ngẩn ra một chút, chợt hiểu ra rằng đây là Lục cảnh Lễ đã cho cô một cái cớ, nên vội gật đầu nói: "Cũng tạm ổn."
Vì đây là chuyện riêng nên Tiểu Đào không hỏi nhiều, chỉ là ánh mắt của cô cứ len lén nhìn Ninh Tịch dò hỏi: "Anh Tịch... Anh với Nhị thiếu chỉ là bạn bè bình thường thôi sao? Sao em lại có cảm giác Nhị thiếu đối xử với anh rất đặc biệt nhỉ..."
Ninh Tịch khẽ mỉm cười: "Ha ha..."
Dĩ nhiên chẳng phải chỉ là quan hệ bạn bè bình thường rồi.
Chương truyện mô tả khoảnh khắc tình cảm sâu sắc giữa Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu. Ninh Tịch bộc lộ tình cảm chân thành với Lục Đình Kiêu, cảm thấy tình yêu của cô lớn lên theo thời gian. Dù lo lắng về mối quan hệ và những điều trong quá khứ, cô vẫn muốn dành thời gian hẹn hò với anh. Sau khi rời xa vòng tay anh, Ninh Tịch tới đoàn phim và hỏi Tiểu Đào về tình hình chị Chi Chi và mối quan hệ giữa cô với Lục Đình Kiêu, thể hiện sự nghi ngờ về mức độ thân thiết của họ.
Trong chương truyện này, Ninh Diệu Hoa khuyên con gái Ninh Tuyết Lạc nhận cổ phần để hỗ trợ gia đình và giúp hai bên hòa hợp với nhà họ Tô. Tuyết Lạc ban đầu do dự nhưng cuối cùng đã đồng ý. Trong khi đó, Ninh Tịch tỉnh dậy sau một đêm say xỉn và lo lắng về những gì đã xảy ra. Cô nhận được sự giúp đỡ từ Lục Đình Kiêu, người đã giúp xử lý tình hình. Mọi thứ dần trở nên phức tạp khi những điều kiện và mối quan hệ gia đình được làm sáng tỏ.