Lục Đình Kiêu cẩn thận ôm Ninh Tịch vào lòng và vỗ về cô, nhưng trong mắt anh đã chất chứa một nỗi buồn lạnh lẽo.
Thật ra, từ những ngày đầu tiếp xúc với Ninh Tịch, anh đã cảm nhận được sự sợ hãi và bài xích mà cô dành cho những hành động thân mật, cũng như nỗi chán ghét đàn ông trong cô. Điều này khiến anh mơ hồ đoán được có lẽ cô đã trải qua những tổn thương trong quá khứ. Do đó, anh không bao giờ tự ý điều tra về quá khứ của cô và cũng rất ít khi hỏi trực tiếp, nhất là khi liên quan đến những vấn đề nam nữ. Anh luôn cố gắng để tránh khiến cô sợ hãi, dù phải kiềm chế bản thân đến mức nào.
Ninh Tịch giống như một con thú nhỏ từng bị thương tổn nặng nề, vì vậy cô luôn tỏ ra cảnh giác với con người xung quanh. Ban đầu, cô chỉ dám rón rén ló đầu ra, sau đó mới dám từ từ bò ra ngoài để quan sát anh, rồi với chút can đảm, cô thử thăm dò bằng cách liếm ngón tay anh, và cuối cùng dám nhảy lên đùi anh để ngủ ngon lành. Thậm chí, cô còn táo bạo đến mức gây rối trước mặt anh...
Mỗi bước thăm dò của cô đều rất thận trọng, mãi cho đến khi cô nhận ra rằng anh hoàn toàn vô hại và dịu dàng với mình. Khi đó, cô mới dần buông bỏ lớp giáp bảo vệ. Nhưng khi những chiếc gai nhọn được thu lại, sự tổn thương bên trong cô lại thảm thương hơn gấp trăm lần so với những gì anh có thể tưởng tượng. Cô như muốn phơi bày chỗ yếu đuối nhất của mình ra trước anh, như một sự hiến tế.
Lồng ngực Lục Đình Kiêu nghẹn lại, anh cố gắng siết chặt hơn nữa Ninh Tịch vào lòng, chỉ ước có thể hòa làm một với cô. Trong ánh mắt anh, bên cạnh cảm xúc cảm động và đau lòng, còn xuất hiện một tia sắc lạnh.
Hóa ra, những gì Ninh Tuyết Lạc nói đều là thật. Ninh Tuyết Lạc chắc chắn biết chuyện này và đã dùng nó như một lá bài để gây khó khăn cho Ninh Tịch. Ngoài ra, Lục Đình Kiêu cũng nhận ra rằng trong lời nói của Ninh Tịch có rất nhiều điểm đáng nghi ngờ. Cô rõ ràng vừa nói rằng người đàn ông đó là kẻ xa lạ... Tại sao cô lại có mối quan hệ với một người mà cô không quen biết? Nếu là bị ép buộc thì tại sao khi phát hiện ra mình mang thai, cô lại giữ đứa trẻ đó?
"Có phải liên quan đến Ninh Tuyết Lạc không?" Giọng Lục Đình Kiêu gần như đã đầy chắc chắn.
Ninh Tịch vốn nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không thể mở lời về những chuyện đã qua. Cô đã từng được điều trị bởi một bác sĩ thôi miên nổi tiếng nhưng không thành công. Và giờ đây, khi nghe giọng nói trầm ấm của anh, cô lại có thể nói ra một cách tự nhiên: "Ngày đó, em vẫn coi Ninh Tuyết Lạc là bạn thân, hoàn toàn không đề phòng cô ta! Em không ngờ rằng cô ta đã lén lút qua lại với Tô Diễn sau lưng em! Vào sinh nhật của Tô Diễn, cô ta đã chuốc em... rồi sắp xếp cho hai tên trai bao..."
Cánh tay Lục Đình Kiêu bỗng siết chặt: "Nếu không muốn nói thì không cần nói nữa!"
Ninh Tịch lắc đầu rồi tiếp tục: "Cô ta bảo em vào số phòng đó tìm Tô Diễn, em thì tin tưởng cô ta... nhưng cuối cùng, giữa chừng có việc ngoài ý muốn... em đã vào nhầm phòng... và không có hai tên trai bao mà Ninh Tuyết Lạc đã sắp xếp, mà là một người đàn ông xa lạ... em không biết là ai..."
Có lẽ vì nhớ lại chuyện đó mà Ninh Tịch run lên.
"Ninh Tịch..."
"Lục Đình Kiêu, anh đừng nói gì hết, để em nói xong! Có một số chuyện nếu bây giờ em không nói thì em sẽ không bao giờ có can đản để mở miệng lần thứ hai!"
Ninh Tịch tiếp tục: "Sau khi vào phòng, em dần mất ý thức, lúc đó em không biết gì, càng không biết mình bị Ninh Tuyết Lạc lừa và Tô Diễn đã phản bội em từ lâu..."
"Em chỉ biết rằng sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, bên cạnh em là Tô Diễn, vì vậy em rất ngây thơ nghĩ rằng người tối qua ở cùng em là Tô Diễn, và gã ta cũng đã nói như vậy với em..."
Chương truyện mô tả sự gắn kết giữa Lục Đình Kiêu và Ninh Tịch, nơi anh chăm sóc cô với sự ân cần trong khi cô đang phải đối mặt với nỗi đau từ quá khứ. Ninh Tịch dần mở lòng, kể cho Lục Đình Kiêu về những tổn thương mà cô chịu đựng liên quan đến Ninh Tuyết Lạc và Tô Diễn. Sự thật hé lộ về mối quan hệ phức tạp giữa họ, thể hiện sự lừa dối và niềm tin đã bị đánh mất. Cả hai cùng đối diện với những ký ức đau thương để tìm kiếm sự chữa lành trong tình yêu.
Trong chương truyện này, Ninh Tịch đối mặt với những nỗi đau từ quá khứ khi thảo luận với Lục Đình Kiêu về những trải nghiệm khó khăn mà cô đã phải chịu đựng. Cô thể hiện nỗi sợ hãi và cảm giác tổn thương, trong khi Lục Đình Kiêu thể hiện tình yêu mãnh liệt và sự chấp nhận cho quá khứ của cô. Hai nhân vật trải qua một cuộc trò chuyện đầy cảm xúc, dẫn đến những khoảnh khắc mạnh mẽ của tình yêu và sự chấp nhận, nhưng cũng không thiếu xung đột và hiểu lầm. Nỗi đau và tình yêu đan xen, tạo nên một bức tranh phức tạp về mối quan hệ của họ.
tình yêulừa dốitổn thươnglừa dốitình yêutin tưởngquá khứtổn thương