Ninh Tịch chắc chắn đã có một giấc ngủ ngon, Lục Đình Kiêu nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên môi cô. Những ngày qua, Ninh Tịch không có giấc ngủ nào yên ổn. Sau khi đã giải quyết mọi chuyện với Lục Đình Kiêu, áp lực trên vai cô bỗng tan biến, khiến cô không thể cầm lòng mà ngủ gục ngay trên đường về.
Bất chợt, Ninh Tịch mơ màng mở mắt ra, nhìn thấy người đàn ông dịu dàng trước mặt: "Ô... Về nhà rồi à?"
"Ừ." Lục Đình Kiêu gật đầu. "Về nhà rồi."
Ninh Tịch đưa hai tay ôm chặt cổ Lục Đình Kiêu: "Em... buồn ngủ..."
Lục Đình Kiêu nói: "Em ngủ tiếp đi."
Ngay lập tức, Ninh Tịch nhíu mày lại: "Anh không ngủ cùng em sao?"
Lục Đình Kiêu suýt chút nữa đã đồng ý với đề nghị của cô nhưng anh đã kịp bình tĩnh lại và nói: "Anh có chút việc cần giải quyết, để Tiểu Bảo ngủ với em được không?"
Ninh Tịch lập tức gật đầu một cái ngoan ngoãn: "Ừm."
"Tiểu Bảo, qua ngủ với mẹ con." Lục Đình Kiêu liền quay sang gọi con trai.
Thằng bé Bánh Bao nhỏ không cần đến lời của Lục Đình Kiêu, đã sớm bỏ giày để trèo lên giường mẹ: "Mẹ ơi, Tiểu Bảo ngủ cùng mẹ!"
Ninh Tịch ôm chầm Bánh Bao nhỏ dễ thương, hôn một cái, rồi mãn nguyện chìm sâu vào giấc ngủ.
Lục Đình Kiêu hôn mỗi người một cái, dành cho vợ và con trai rồi mới bước ra khỏi phòng.
Lục Cảnh Lễ đứng bên ngoài đã hoàn toàn bị sốc: "Này... em vẫn đang đứng đây đấy... Ba người có thể giải thích cho em biết chuyện gì đang xảy ra không?"
Còn nữa, cảm giác bị nhồi nhét như nuôi cún quen thuộc này là sao vậy? Một gia đình ba người cùng nhồi nhét! Khác xa hoàn toàn với tưởng tượng của anh.
Sau khi đã sắp xếp mọi thứ cho Ninh Tịch ổn thỏa, Lục Đình Kiêu có ý muốn Lục Cảnh Lễ cùng đi tới thư phòng, tất nhiên là cậu ta vui vẻ bám theo ngay.
"Anh Hai, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Anh có chia tay với Tiểu Tịch Tịch không?"
Ánh mắt sắc lạnh như dao của Lục Đình Kiêu quét qua, khiến Lục Cảnh Lễ ngay lập tức nuốt nước bọt: "Em chỉ hỏi thôi mà, chẳng lẽ lần này em đoán sai sao?"
Xét theo tình hình hôm nay thì rõ ràng cái danh 'thần toán' bị đánh tan thành mây khói rồi...
"Chuyện trước đây điều tra thế nào?" Lục Đình Kiêu hỏi.
Lục Cảnh Lễ nhất thời không theo kịp: "Hả? Chuyện gì vậy anh?"
Lục Đình Kiều: "Chuyện em nghe được từ Ninh Tuyết Lạc."
Nghe tới đây, sắc mặt Lục Cảnh Lễ chuyển xám: "Kết quả điều tra bước đầu cho thấy... chuyện này là thật... năm đó Tiểu Tịch Tịch đã từng sinh ra một đứa bé, nhưng nó đã chết... còn về tình huống cụ thể thì em vẫn chưa điều tra kĩ vì lo lắng chuyện của anh với Tiểu Tịch Tịch..."
Lục Đình Kiêu: "Đi điều tra đi, càng chi tiết càng tốt."
Lục Cảnh Lễ nghe vậy thì nổi lên sự nghi hoặc, trước đây thái độ của anh Hai rất rõ ràng là không quan tâm, nhưng giờ đây lại tận tâm dặn dò anh cần điều tra kĩ càng?
Đôi mắt Lục Cảnh Lễ chớp chớp, cuối cùng cũng "login" được chỉ số thông minh: "Hì... Anh Hai... đừng nói với em là... Tiểu Tịch Tịch hẹn gặp anh để nói về chuyện này nhé?"
Lục Đình Kiêu không đáp, nhưng sự im lặng của anh cũng đồng nghĩa với việc đó là thật.
Lục Cảnh Lễ đau lòng kêu lên: "Có thật không vậy... chỉ vì chuyện này thôi sao?"
Thế này chẳng phải anh đang tự dọa mình sao?
Sau một lúc buồn bã, Lục Cảnh Lễ mới bình tĩnh lại, được rồi, chỉ cần không chia tay là ổn. Cái danh 'thần toán' cứ đập thoải mái thôi!
Đột nhiên, Lục Cảnh Lễ cảm thấy rất khâm phục Tiểu Bảo, thằng nhóc này nhất định là trụ cột của gia đình, chỉ cần nhìn phong thái ung dung của nó là biết!
Sau đó, Lục Đình Kiêu và Lục Cảnh Lễ đã trao đổi một số thông tin.
Lục Cảnh Lễ nghe xong vô cùng tức giận: "Mẹ kiếp! Rốt cuộc là tên nào vô sỉ như thế! Chắc chắn là một tên cầm thú! Anh yên tâm đi, em nhất định sẽ tóm cổ tên cầm thú đó về!"
Trong chương truyện này, Ninh Tịch trải qua giấc ngủ yên bình bên Lục Đình Kiêu và con trai Tiểu Bảo. Sau khi ở bên nhau, Lục Đình Kiêu chuẩn bị giải quyết công việc và giao con cho Ninh Tịch. Cuộc hội thoại giữa Lục Đình Kiêu và Lục Cảnh Lễ tiết lộ một bí mật về quá khứ của Ninh Tịch liên quan đến một đứa trẻ đã mất, khiến Lục Cảnh Lễ lo lắng. Câu chuyện diễn ra trong bối cảnh gia đình và những khám phá dần hé lộ tình tiết phức tạp trong mối quan hệ giữa các nhân vật.
Trong chương truyện này, Lục Đình Kiêu cảm ơn Ninh Tịch vì không chia tay với anh, điều này làm Ninh Tịch bất ngờ và nhận ra sự hiểu lầm giữa hai người. Trong khi đó, Lục Cảnh Lễ lo lắng cho bánh bao nhỏ và vui mừng khi thấy anh trai trở về cùng Ninh Tịch. Không khí trong biệt thự trở nên căng thẳng nhưng cũng đầy tình cảm, với những mẩu đối thoại chân thành và tâm sự đáng yêu giữa các nhân vật.