Em hãy để Triệu San San qua một bên, tạm thời chúng ta cứ ở cạnh ba mẹ một thời gian, rồi sau đó sẽ chuyển ra ở riêng. Còn về những tin đồn trên mạng, em đừng quan tâm nữa, ai tin em thì chắc chắn sẽ đứng về phía em." Tô Diễn nói.

Ninh Tuyết Lạc cảm thấy lạc lõng và bất an: "Diễn, liệu anh có nghĩ rằng chị ấy tốt hơn em không... em... em cảm thấy với hoàn cảnh của mình... em hoàn toàn không xứng với anh..."

"Sao em lại nói những điều vô lý như vậy? Nếu anh cảm thấy như vậy, sao lại ở bên em chứ?" Tô Diễn nhíu mày, vỗ nhẹ lên vai Ninh Tuyết Lạc: "Mấy hôm nữa anh sẽ đưa em ra ngoài để giải tỏa tâm trạng. Anh cũng đã đặt chỗ cho tuần trăng mật rồi, em đừng suy nghĩ linh tinh nữa."

Ninh Tuyết Lạc gật đầu, tựa đầu vào lòng người đàn ông: "Ừm, Diễn... bây giờ em không nghĩ gì nữa... em chỉ muốn nhanh chóng sinh cho anh một đứa con thôi..."

Vì không muốn tiếp tục ở trong thế bị động, cô quyết định nhờ Tiểu Linh để đề cập đến chuyện xấu của Ninh Tịch năm xưa với Trịnh Mẩn Quân. Ai ngờ, cô lại đụng phải Tô Diễn và thấy anh phản ứng dữ dội như vậy. Điều đáng lo nhất là cô cảm thấy thái độ của Tô Diễn đối với Ninh Tịch hình như không chỉ đơn thuần là sự áy náy...

Bây giờ Tô Diễn đã bắt đầu nghi ngờ, vì vậy cô phải tạm dừng mọi thứ lại, chờ đến khi cô mang thai con của Tô Diễn, mang thai cháu đích tôn của Tô gia. Cô không tin rằng đến lúc đó, Trịnh Mẩn Quân và Tô Hoằng Quang vẫn còn có thể châm chọc cô!

Dù là vì Tô gia hay Ninh gia, đứa con này đều cực kỳ quan trọng đối với cô... Cô không thể mắc sai lầm nào nữa...

Hôm sau, Ninh Tuyết Lạc đã tranh thủ thời gian gọi điện cho nhà họ Đường. Đây là lần đầu tiên cô chủ động liên hệ với Đường gia.

Tôn Lan ở đầu dây bên kia rất kích động, có chút không tin vào tai mình: "Alo...? Tuyết... Tuyết Lạc à con?"

"Là tôi."

"Tuyết Lạc, sao con lại gọi cho mẹ? Có chuyện gì sao? Mẹ vốn định tới dự hôn lễ của con nhưng lại sợ con không vui nên mới không đi... Dạo này con có khỏe không?" Tôn Lan dè dặt hỏi.

Ninh Tuyết Lạc thẳng thắn: "Cho tôi số tài khoản, muốn bao nhiêu thì nói, nhưng chỉ lần này thôi."

Tôn Lan bối rối, lập tức từ chối: "Không cần, không cần đâu, chuyện đã được giải quyết xong rồi... người mượn tiền đã trả lại cho mẹ rồi! Tuyết Lạc, xin lỗi con... Lúc đó họ ngày nào cũng cầm dao đứng trước cửa nhà, mẹ thực sự hết cách nên mới nhờ Tiểu Nặc đến Đê Đô tìm con... Mẹ không cố ý làm phiền con đâu..."

"Được rồi, tôi không có thời gian để nói chuyện với bà về những chuyện này. Nếu đã giải quyết xong thì thôi. Tôi hỏi bà, Đường Nặc muốn đăng ký vào trường đại học ở thành phố nào?" Ninh Tuyết Lạc hỏi.

Tôn Lan tưởng cô đang quan tâm đến em trai, vui vẻ nói: "Tiểu Nặc à! Tối qua Tiểu Nặc có nói với mẹ là muốn vào Đê Đô học! Thằng bé từ nhỏ đã muốn lên Đê Đô học... Thành tích của nó cũng tốt, chắc sẽ không có vấn đề gì đâu... Thằng bé không thích ra ngoài, mẹ không yên tâm để nó một mình, nhưng nó bảo không cần... Haiz... Đó là chuyện của sau này, đến lúc đó lại bàn thêm vậy..."

Tôn Lan đang mải mê kể về gia đình thì Ninh Tuyết Lạc ở đầu dây bên kia đã nhíu mày lại càng chặt: "Bà bảo Đường Nặc đổi nguyện vọng sang thành phố khác đi."

"Hả...?" Tôn Lan nghe thấy vậy liền ngẩn ra, không kịp phản ứng.

"Nếu bà thực sự cảm thấy áy náy với tôi, thực sự coi tôi là con gái bà, thì bảo nó đổi nguyện vọng đi, tránh xa Đê Đô ra!" Lời lẽ của Ninh Tuyết Lạc rất thẳng thắn.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Ninh Tuyết Lạc cảm thấy lạc lõng và không tự tin khi nghĩ về mối quan hệ với Tô Diễn. Tô Diễn an ủi cô và nói sẽ đưa cô ra ngoài để thư giãn. Ninh Tuyết Lạc quyết định không để quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại và liên lạc với nhà họ Đường để yêu cầu Tôn Lan giúp em trai cô tránh xa Đê Đô. Cô khẳng định nếu mẹ thực sự coi cô là con gái, thì hãy bảo em trai điều chỉnh nguyện vọng học tập của mình.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Tô Diễn bày tỏ sự tức giận với Tiểu Linh về những hành động không đúng mực của cô. Ninh Tuyết Lạc cố gắng bảo vệ Tiểu Linh, nhưng điều này chỉ làm tình hình thêm căng thẳng. Trịnh Mẩn Quân can thiệp, nhưng Tô Diễn vẫn không hài lòng. Ninh Tuyết Lạc cảm thấy tổn thương khi Tô Diễn nghi ngờ cô. Cuộc đối thoại giữa họ thể hiện những hiểu lầm và nỗi buồn, khi Ninh Tuyết Lạc chỉ muốn được ở bên cạnh Tô Diễn. Cuối cùng, sau khi thấy cô buồn, Tô Diễn quyết định dịu giọng, nhưng những mâu thuẫn vẫn còn đó.