"Gì cơ... Tây Cương..." Tô Lan sững người. Do bà không biết chữ, nên đành thúc giục chồng mình xem xét xem chuyện này rốt cuộc là như thế nào.

Đường Thiện vội vàng cầm tờ giấy báo trúng tuyển lên xem: "Chuyện... Chuyện này là sao? Tại sao không phải là Đại học Đế Đô mà lại là học viện Tây Cương gì đó...? Không lẽ bị gửi nhầm rồi sao?"

"Nhưng trên đó có ghi tên của Tiểu Nặc!" Tuy Tô Lan không biết chữ, nhưng bà vẫn nhận ra tên con trai mình qua hai chữ "Đường Nặc".

Đường lão thái không thể ngờ rằng kết quả mà bà luôn mong đợi giờ lại thành ra như vậy. Bà lo lắng kéo Tiểu Nặc lại, hỏi: "Tiểu Nặc à... chắc chắn không phải con đã điền sai nguyện vọng chứ?"

"Không thể nào! Con chắc chắn không điền bất kỳ trường nào ở Tây Cương. Hơn nữa, khi điền nguyện vọng, con đã kiểm tra rất nhiều lần, không thể nào nhầm lẫn được!" Đường Nặc khẳng định.

"Vậy... chuyện này là sao? Hay là vì trùng tên nên trường Tây Cương gì đó đã gửi nhầm?" Đường lão thái suy đoán.

Đường Thiện lắc đầu: "Khả năng trường nhầm lẫn là rất thấp. Nếu như nguyện vọng của Tiểu Nặc không có trường này, thì tại sao trường này lại có thông tin của Tiểu Nặc?"

Sắc mặt Tôn Lan trở nên tái mét: "Tiểu Nặc, con mau đi tra xem rốt cuộc chuyện này là thế nào!"

Đường Nặc đã nhanh chóng tra cứu và sau khi nghe thấy vậy, cậu ngẩng mặt đang cau có lên từ điện thoại: "Một trường loại hai, vì vị trí xa xôi nên có chính sách nâng đỡ, hơn 300 điểm là có thể vào rồi..."

"Hai... loại hai... Điểm của Tiểu Nặc có thể vào được trường trọng điểm, sao lại trở thành cái trường rách nát này! Đã vậy lại còn xa xôi hẻo lánh, ngồi tàu hỏa cũng mất hai ngày hai đêm! Nghe nói chỗ đó rất hỗn loạn, tình hình an ninh lại không tốt... Sao Tiểu Nặc có thể học ở đó được! Chuyện... chuyện này là sao..." Tôn Lan không kìm được, khóc òa lên.

Đường Thiện cũng hoảng loạn nói: "Hay... chúng ta cứ chờ thêm xem? Biết đâu vài hôm nữa lại nhận được giấy báo nhập học của Đại học Đế Đô thì sao?"

Tôn Lan tức giận đáp: "Giáo viên đã nói là không có tình huống như vậy! Sao lại có thể nhận được hai thông báo trúng tuyển cùng một lúc? Nếu nhận được giấy báo của trường này, thì chắc chắn không vào được Đại học Đế Đô! Thật là khổ cho số phận của Tiểu Nặc nhà mình..."

"Đừng có khóc lóc nữa, cô khóc thì có ích gì!" Đường lão thái thấy Tôn Lan như vậy càng thêm bực tức.

Lúc đó, Ninh Tịch không nhịn được nói: "Bây giờ muộn quá rồi, cũng chẳng thể liên hệ với ai nữa, chúng ta cứ đợi đến sáng mai gọi điện cho văn phòng trường để hỏi cho rõ."

Nghe Ninh Tịch nói vậy, Tôn Lan lập tức gật đầu: "Đúng, đúng! Chúng ta phải gọi điện để hỏi cho rõ, nhất định là có sự nhầm lẫn rồi!"

Đường Nặc im lặng nhìn chằm chằm vào tờ thông báo.

Đường Thiện cúi đầu thở dài: "Chỉ còn cách này thôi..."

Đường lão thái nhìn Ninh Tịch, cũng không phản bác lại.

Tối hôm đó, cả gia đình cùng nhau thảo luận về vấn đề của Đường Nặc rất lâu, nhưng cũng không đi đến kết luận gì.

"Chị, bây giờ muộn quá rồi, chị lái xe về cũng không an toàn, hay hôm nay chị ở lại đây một đêm?" Đường Nặc miễn cưỡng tìm lại tinh thần nói với Ninh Tịch.

Ninh Tịch suy nghĩ một chút, cuối cùng đồng ý: "Ukm."

Cô định trở về Đế Đô ngay trong tối hôm nay, nhưng khi thấy tình hình của Đường Nặc như vậy, cô không thể yên tâm nên quyết định ở lại. Sau đó, cô nhắn tin cho Lục Đình Kiêu để thông báo tình hình hiện tại.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện miêu tả khoảnh khắc gia đình Đường Nặc nhận được thông báo trúng tuyển vào học viện Tây Cương thay vì Đại học Đế Đô. Sự nhầm lẫn này gây hoang mang và lo lắng cho gia đình, đặc biệt là cho Tô Lan. Đường Nặc lội ngược thông tin và khẳng định không điền nguyện vọng cho trường này, trong khi cha mẹ cậu và bà nội bàn luận và hy vọng rằng có sự nhầm lẫn. Cuối cùng, Ninh Tịch quyết định ở lại một đêm để hỗ trợ Đường Nặc trong lúc khó khăn này.

Tóm tắt chương trước:

Gia đình Đường gia đoàn tụ trong bữa ăn thịnh soạn sau thời gian xa cách. Không khí vui vẻ khi mọi người nhắc đến Đường Nặc, người vừa thi đạt kết quả cao và mong mỏi vào đại học Đế Đô. Sự xuất hiện bất ngờ của Đường Tịch được bà nội đón chào. Niềm hạnh phúc dâng trào khi bà nội mang đến giấy báo trúng tuyển của Đường Nặc, nhưng bất ngờ xảy ra khi Đường Nặc nhận ra đó không phải là trường cô mong muốn. Cảm xúc thất vọng bao trùm, tạo nên một bước ngoặt bất ngờ trong kế hoạch tương lai của cô.