"A a a a a a a chị! Chị nhanh ra đây đi!!!"

Đường Nặc đột nhiên kêu to, khiến Đường Thiện, Tôn Lan, Đường lão thái và cả Ninh Tịch đều đồng loạt chạy về phía cửa. Họ nhìn thấy một người đàn ông đứng ở đó, trong khi Đường Nặc thì đang kích động cầm một bì thư trên tay.

"Chị! Chị xem này! Là... là giấy thông báo trúng tuyển! Thông báo trúng tuyển của đại học Đế Đô!"

"Cái gì... Tiểu Nặc, con lấy ở đâu ra thế này!" Tôn Lan, Đường Thiện và Đường lão thái lập tức xông tới, còn Ninh Tịch thì vô cùng kinh ngạc.

"Anh rể... vừa rồi, anh rể cho con! Nói là quà gặp mặt cho con!" Đường Nặc ôm bì thư vào lòng như bảo bối, sau đó lại lấy ra cho cha mẹ và bà nội xem.

Quà... quà gặp mặt...

Ninh Tịch nhìn người đàn ông đứng đối diện mà khóe miệng co quắp lại một chút. Mẹ nó, cô biết Đại ma vương làm việc luôn đáng tin cậy, nhưng không ngờ rằng anh lại đáng tin cậy đến mức này! Hơn nữa, anh đã tận tay đưa giấy thông báo trúng tuyển đến đây. Mà thời gian kể từ khi cô gọi điện đâu có lâu đến vậy? Cũng chỉ mới nửa ngày thôi! Ngoại trừ thời gian lái xe, chắc anh chỉ cần chưa đến một giờ để lấy được tờ thông báo này... Quá sức đáng nể.

Trong khi gia đình họ Đường đang phấn khích thì Ninh Tịch bước tới trước mặt Lục Đình Kiêu, không kiềm được mà thốt lên: "Tốc độ của anh... cũng thật nhanh quá..."

Lục Đình Kiêu chỉ đơn giản nói: "Lần đầu tiên em mở miệng nhờ anh giúp."

Ninh Tịch lập tức ho khẽ một tiếng: "Khụ..." Không hiểu sao, cô lại cảm thấy câu này của Lục Đình Kiêu nghe có phần oán trách. Thật ra, trước giờ cô chưa từng nhờ vả anh, lần này cũng chỉ vì Đường Nặc mới mở miệng.

"Đây... đây thực sự là giấy thông báo trúng tuyển của đại học Đế Đô sao?" Khuôn mặt của Tôn Lan đầy vẻ ngạc nhiên.

Hôm nay, cả nhà họ đã gọi không biết bao nhiêu cuộc điện thoại, chạy đến không biết bao nhiêu nơi mà chỉ nhận được câu trả lời là không thể đổi nguyện vọng. Ai ngờ Ninh Tịch chỉ cần gọi một cuộc điện thoại mà giấy trúng tuyển đã được đưa thẳng đến đây.

"Tiểu Nặc à, con đã xem rõ chưa?" Đường lão thái vừa vui vừa lo hỏi.

"Con đã xem từng chữ một rồi, không sai đâu, còn có dấu của đại học Đế Đô nữa..." Đường Nặc hưng phấn nói.

"Tiểu Tịch à, bạn trai con xưng hô thế nào đây? Lần này thật sự rất cảm ơn cậu ấy!" Tôn Lan lên tiếng.

"Anh ấy... họ Kha..." Ninh Tịch vẫn rất cẩn thận, không muốn tiết lộ thông tin thật về Lục Đình Kiêu.

"Thì ra là cậu Kha, thật không biết phải cảm ơn cậu thế nào cho đủ!"

"Anh rể, rốt cuộc anh đã làm cách nào vậy? Bọn họ đều khẳng định rằng nguyện vọng này của em không thể đổi lại được!"

"Anh tìm một người bạn nhờ giúp đỡ, phía em có giáo viên làm chứng, không có vấn đề gì mấy." Lục Đình Kiêu giải thích rất đơn giản.

Mặc dù chỉ một câu nói giản đơn nhưng gia đình họ Đường đều biết rằng chuyện này không đơn giản như vậy. Nếu như không có sự trợ giúp của bạn trai Tiểu Tịch, chắc chắn bọn họ đã gặp khó khăn rồi...

Đường lão thái giữ tờ giấy thông báo trúng tuyển trong tay, đầy phấn khởi, không ngờ rằng lần này con bé lại có thể giúp đỡ thật. Thật không uổng công nuôi nó mười tám năm, cuối cùng cũng biết cách giúp đỡ anh em. Tốt hơn đứa con gái cứng đầu kia, vừa bay lên cành cao là mất dạng luôn, cũng chưa từng trở lại nơi này lấy một lần!

Nhìn người mà con bé này tìm đến để giúp đỡ... mặc dù không biết anh ta làm gì, nhưng chỉ cần nhìn bề ngoài và khí chất... không thể phủ nhận rằng người này xuất sắc hơn cả vị Đại thiếu gia nhà họ Tô kia.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện bắt đầu với Đường Nặc kêu gọi mọi người khi nhận được giấy thông báo trúng tuyển vào Đại học Đế Đô. Gia đình cô rất vui mừng và ngạc nhiên về tốc độ mà Lục Đình Kiêu, bạn trai của Ninh Tịch, đã hỗ trợ cô trong việc này. Trong khi mọi người phấn khích, Ninh Tịch cũng thể hiện sự ngưỡng mộ đối với Lục Đình Kiêu. Cảnh gia đình họ Đường vui mừng vì sự trợ giúp đáng tin cậy từ anh khiến họ càng thêm xúc động, nhất là khi nghĩ đến sự nỗ lực và sự giúp đỡ mà họ đã nhận được.

Tóm tắt chương trước:

Trong gia đình họ Đường, sự chờ mong tin tức từ bạn trai của Ninh Tịch mang theo nhiều lo lắng. Khi Đường lão thái và Tôn Lan không tin tưởng vào người kinh doanh, Ninh Tịch vẫn kiên nhẫn. Đường Nặc, em trai của cô, lại tỏ ra hào hứng và nhiệt tình với thông tin về người bạn trai này. Đến khi Lục Đình Kiêu xuất hiện cùng quà gặp mặt là thông báo trúng tuyển vào Đại học Đê Đô, không khí gia đình trở nên vui vẻ, mọi người dường như quên đi nỗi lo âu trước đó.