Nghe thấy sự náo nhiệt bất ngờ, Ninh Tuyết Lạc, người cũng được xem như là người trong cuộc, nhanh chóng bị các phóng viên vây quanh.

“Tuyết Lạc, có phải Ninh Tịch thực sự là con nuôi của Ninh gia không?”

“Ninh tiểu thư, Ninh Tịch đã làm nhiều điều quá đáng với cô như vậy! Tại sao cô vẫn muốn bào chữa cho một kẻ vô sỉ, không biết ơn như vậy?”

Đứng giữa đám phóng viên giận dữ, Ninh Tuyết Lạc cố gắng thể hiện vẻ mặt chịu đựng, tội nghiệp: “Không… không phải như các bạn nghĩ… có lẽ có sự hiểu lầm ở đây… Tôi thật sự không biết tại sao chị ấy lại làm như vậy…”

Lời nói của cô có vẻ như đang bênh vực Ninh Tịch, nhưng thực tế lại vô tình xác nhận những gì mà các phóng viên đã nói. Ngay sau khi Ninh Tuyết Lạc dứt lời, không khí trong trường lại lập tức xôn xao.

Ninh Tuyết Lạc không phủ nhận! Ninh Tịch thực sự là con nuôi của Ninh gia! Ninh Tịch đúng là đã làm những việc xấu xa ấy! Trời ạ! Ai mà ngờ rằng một nữ thần chăm chỉ, cần mẫn lại ẩn chứa bên trong một kẻ tiểu nhân hèn hạ. Còn Ninh Tuyết Lạc, hiền lành nhẫn nhục đến vậy.

Khi không khí đang hưng phấn, bỗng dưng có một thứ mùi hôi thối xộc tới, khiến mọi người không thể không bịt mũi lại. Có vẻ như một người rất khỏe mạnh đã thô lỗ đẩy đám phóng viên ra, và mặc dù không biết người đó mang theo thứ gì, nhưng đám phóng viên cũng nhanh chóng tránh đường, để người ấy tiến thẳng đến…

“Trời ơi! Cái gì vậy? Hôi quá!”

“Đừng đẩy! Ai chơi xấu thế hả?”

“Ai đó? Từ đâu ra vậy?”

Khi cả đám đang oán trách, một bà lão ôm một chiếc thùng gỗ lớn màu đen xông tới trước mặt Ninh Tuyết Lạc. Chỉ một giây sau, bà lão đó hất mạnh thứ thối thối bên trong chiếc thùng lên người Ninh Tuyết Lạc.

Cả trường ngay lập tức chìm trong một mùi hôi thối, ai cũng bị nôn nao đến mức suýt ngất xỉu.

“A a a a a!” Ninh Tuyết Lạc ngây người một lúc rồi thét lên chói tai.

Khi mọi người lấy lại tinh thần, họ bàng hoàng không hiểu bà lão từ đâu xuất hiện và tạt cho Ninh Tuyết Lạc một thùng phân.

Chưa kịp để mọi người hiểu rõ chuyện gì, bà lão đó gào lên tiếng còn chói tai hơn cả Ninh Tuyết Lạc: “Ôi giời ơi! Ôi làng nước ơi! Chết mất thôi! Cả nhà tôi bị cô ta ép chết mất thôi!”

Đây quả là một tin tức lớn! Phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người là lập tức giơ máy quay lên, nhưng không phải để quay Ninh Tịch. Thậm chí, ngay cả Thường Lị và Tô Diễn cũng không dám lại gần Ninh Tuyết Lạc đang bẩn thỉu, chỉ có Ninh Tuyết Lạc như một kẻ điên đứng đó, nhảy lên nhảy xuống: “Ai đó! Ai đó! Ai đó!”

Nhưng tiếng hét của cô hoàn toàn bị tiếng gào thét của bà lão át đi: “Các người đừng để con tiện nhân này lừa đảo! Nó chẳng phải tiểu thư gì cả, nó là đứa con gái từ khe núi chỗ chúng tôi ra, là cháu gái ruột của bà già này. Lúc ở viện bị nhận nhầm nên nó mới vào nhà giàu!”

“Nó vào đó rồi quên luôn cả ơn sinh thành, không chỉ coi chúng tôi như không tồn tại mà còn sợ chúng tôi làm lộ thân phận thấp kém của nó, nên nó muốn ép cả nhà tôi phải chết!”

“Nhà tôi bị lưu manh ép đến đường cùng, cháu trai tôi đến cầu xin nó mà nó nỡ để người giúp việc đuổi cháu tôi đi như một kẻ ăn mày!”

“Nó sợ bị người ta phát hiện mình là dân quê nên chẳng có chút nhân tình nào mà chèn ép em trai nó, không cho phép thằng bé được vào Đại học Đế Đô…”

“Bà câm miệng! Bà câm miệng! Câm miệng!!!” Ninh Tuyết Lạc hoảng loạn xông tới.

Tuy nhiên, Ninh Tuyết Lạc còn chưa kịp lại gần, bà lão đã ngã ngồi xuống đất, gào lên: “Ôi giời ơi, giết người rồi!!! Giết người rồi!!! Cứu tôi với!!!”

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, Ninh Tuyết Lạc bị vây quanh bởi phóng viên khi tin tức về Ninh Tịch, con nuôi của Ninh gia, lan truyền. Khi Tuyết Lạc cố gắng giải thích và bênh vực Ninh Tịch, bà lão xuất hiện, đổ thùng phân lên người cô và cáo buộc Ninh Tịch lừa đảo, làm tổn hại đến gia đình bà. Tình huống trở nên hỗn loạn khi mọi người ghi lại cảnh tượng bất ngờ này, mở đầu cho một câu chuyện kịch tính hơn giữa hai nhân vật nữ chính.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Ninh Tịch phải đối mặt với một bê bối nghiêm trọng liên quan đến danh tính con nuôi của Ninh gia. Sau khi đoạt giải Ảnh hậu, cô bị buộc tội cấu kết để chiếm đoạt tài sản, gây ra sự hoài nghi trong giới truyền thông. Dù Ninh Tuyết Lạc tìm cách làm tổn hại danh tiếng của Ninh Tịch, cô vẫn giữ bình tĩnh đối diện với áp lực từ phóng viên. Lâm Chi Chi lo lắng cho sức mạnh cạnh tranh của Ninh Tịch nhưng cô từ chối sự giúp đỡ, quyết tâm tự mình xử lý vấn đề, chờ đợi một kế hoạch từ phía mẹ mình.