"Được - cắt!!!"
Một lát sau, đạo diễn hô to lên.
Khi nghe thấy tiếng của đạo diễn, không chỉ Orlando mà ngay cả Ninh Tịch cũng có chút sửng sốt.
Cô có nghe nhầm không? Không phải là "Take-two" (làm lại) mà là "good-take" (làm rất tốt) sao?
Thôi được, có lẽ đạo diễn cảm thấy câu thoại bất ngờ của Orlando cũng không tệ lắm nên mới vậy! Dù sao thì đã qua được là tốt rồi.
Ninh Tịch nhanh chóng thu chân đang đặt trên người Orlando lại, đưa tay ra và xin lỗi: "Xin lỗi anh, tiền bối Orlando, vừa rồi tôi không làm anh đau chứ?"
Orlando tỏ vẻ khoa trương như thể được nữ vương sủng ái, vội vàng nắm chặt tay Ninh Tịch: "Đương nhiên là không rồi, cưng à, em vừa nãy vẫn rất nhẹ nhàng, hoàn toàn có thể dùng thêm một chút sức nữa! Để anh đau hơn một chút!"
Ninh Tịch: "..."
Dùng thêm một chút sức để anh đau hơn một chút nghĩa là sao chứ…
Tên này không phải là có vấn đề thật sao…
"Không sao là tốt rồi, rất cảm ơn anh! Lần hợp tác này với anh rất êm đẹp! Hy vọng sau này sẽ còn có cơ hội diễn cùng tiền bối nữa!" Ninh Tịch cúi người chào tỏ ý cảm ơn Orlando, sau đó lại cảm ơn từng diễn viên và nhân viên khác.
Sau khi cảnh này được quay xong, cô có thể kết thúc công việc rồi.
Tiểu Đào bên cạnh vừa mới tỉnh dậy từ cơn mơ sau khi ngắm nhìn cảnh ngầu ngất của anh Tịch thì phát hiện ra anh ấy đã đóng máy mất rồi!
Chị Chi Chi bảo rằng chỉ cần vài hôm là xong, không ngờ lại nhanh đến thế… một ngày đã hoàn thành xong! Hu hu, thật tiếc! Chỗ này không chỉ có phong cảnh đẹp mà mấy anh trai đẹp cũng đẹp đến mức ngây ngất!
Orlando thấy Ninh Tịch đang tạm biệt mọi người thì không thể ngồi yên, ngay lập tức lao tới trước mặt Martin và cầu xin: "Đạo diễn yêu quý, hình như lúc nãy tôi đã lỡ nói sai lời thoại, đúng không?"
Nên làm ơn hãy để tôi quay lại đi mà!
Đạo diễn đang tập trung suy nghĩ, nghe vậy trở nên mất kiên nhẫn, phẩy tay: "Orlando, cảnh này đã qua rồi, đừng làm phiền tôi nữa."
Nói xong, ông bước qua để xem lại cảnh quay trong camera.
Ninh Tịch sau khi chào tạm biệt nhóm diễn viên và nhân viên thì tiến tới trước mặt đạo diễn: "Đạo diễn Martin, rất vui được hợp tác với ngài, mặc dù thời gian ngắn ngủi nhưng chúng tôi đã đạt được những kết quả khá tốt."
Ninh Tịch lịch sự xong liền tạm biệt: "Nếu không có việc gì cần tôi làm nữa, tôi xin phép ngày mai sẽ rời đoàn."
Dù sao thì khách sạn cũng miễn phí, có thể coi như là tài nguyên của cộng đồng, cô đã diễn xong mà cứ nán lại đây thì không hay lắm.
Đạo diễn Martin từ màn hình máy quay chuyển ánh mắt sang cô gái trước mặt, nghiêm túc nói: "Tịch thân mến, tôi có một thỉnh cầu hơi mạo muội, hôm nay cô diễn rất tốt, hoàn toàn không có vấn đề gì, nhưng tôi hy vọng cô có thể ở lại thêm một vài ngày! Ba ngày… không, hai ngày, được không?"
Ninh Tịch nghe vậy thì suy nghĩ một chút, có lẽ là phía sau cần cô phối hợp, ví dụ như có thay đổi về kịch bản, điều đó có thể ảnh hưởng đến những cảnh trước đó của cô.
Nếu như đạo diễn đã tự mình yêu cầu, mà lịch trình sắp tới của cô vẫn rảnh thì đương nhiên Ninh Tịch sẽ không từ chối, vì vậy cô bèn đồng ý: "Tất nhiên là không thành vấn đề, tôi ở ngay trong khách sạn, nếu đạo diễn cần gì thì có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào!"
Martin nghe thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm: "Thật cảm ơn cô nhiều!"
Trong một buổi quay phim, đạo diễn Martin đã khen ngợi Ninh Tịch và Orlando vì màn trình diễn tốt. Ninh Tịch cảm thấy hài lòng khi hoàn thành công việc của mình và quyết định rời đoàn. Tuy nhiên, đạo diễn Martin đã yêu cầu cô ở lại thêm hai ngày để hỗ trợ cho các thay đổi trong kịch bản. Ninh Tịch đồng ý hỗ trợ và thể hiện sự chuyên nghiệp trong việc hợp tác với đoàn làm phim.
Trong một cảnh quay, đạo diễn Martin ngưỡng mộ khả năng pha trà nghệ thuật của Ninh Tịch, cho thấy sự giao thoa giữa văn hóa Đông và Tây. Ninh Tịch, được khen ngợi bởi Martin, chuẩn bị cho cảnh quay đánh nhau với Orlando. Orlando thể hiện sự dịu dàng và chăm sóc trong việc chỉ đạo Ninh Tịch, nhưng hắn cũng tỏ ra có ý đồ tán tỉnh. Trong cảnh chính, Ninh Tịch cho thấy sự mạnh mẽ và quyết đoán, nhưng Orlando lại bộc lộ sự say mê với cô, tạo ra những khoảnh khắc hài hước trong kịch bản.