Ninh Tịch đang chìm trong dòng suy tưởng mơ hồ thì đột nhiên bị nhấc bổng lên, sau đó cô được đặt lên chiếc giường nhỏ trong nhà. Chiếc giường này có chất lượng không cao, vừa chạm vào đã phát ra tiếng "két", nghe rất không ổn.
Còn chưa kịp phản ứng với nụ hôn nóng bỏng vừa rơi xuống, nó đã lướt quanh vành tai nhạy cảm của cô một chút rồi lại trượt xuống xương quai xanh, rồi dần dần đến ngực... Bàn tay to lớn, nóng rực của anh cũng đã luồn vào trong lớp áo khiến Ninh Tịch cảm thấy run rẩy. Thế nhưng, chỉ cần một động tác hơi mạnh một chút, chiếc giường gỗ nhỏ này chắc chắn sẽ lắc qua lắc lại như một chiếc thuyền đơn độc giữa biển khơi trong cơn bão, có thể gãy bất cứ lúc nào.
Tiếng "két" "két" kia làm Ninh Tịch căng thẳng, cô thở hổn hển rồi nói: "Sắp sập giường rồi... anh yêu... hay là chúng ta tìm một cánh đồng ngô nào đó mà làm chuyện ấy thì tốt hơn..." Lục Đình Kiêu nghe vậy thì động tác hơi khựng lại, sau đó cắn nhẹ vào bầu ngực mềm mại của cô: "Nói linh tinh."
"Em đang nói nghiêm túc đấy..."
Lục Đình Kiêu nghe Ninh Tịch chuyển đề tài, hơi thở trở nên dịu lại, anh vòng tay ôm chặt cô vào lòng. Ninh Tịch gạt tay của anh ra để tựa đầu vào ngực anh hơn: "Lục Đình Kiêu, có chuyện gì đã xảy ra sao?" Giọng của anh nặng nề: "Không có, chỉ là nhớ em thôi."
Ninh Tịch suy nghĩ, dường như vì bộ phim này mà lâu rồi hai người không gặp nhau, Lục Đình Kiêu trả lời như vậy cũng không có gì lạ. Nhưng không hiểu sao, Ninh Tịch vẫn có cảm giác có điều gì khác thường.
"Vậy... chuyện lúc nãy anh nói với chị Chi Chi, anh bảo có liên quan đến anh là sao?" Ninh Tịch lại hỏi. Sắc mặt Lục Đình Kiêu trở nên nặng nề: "Hiện tại vẫn chưa chắc chắn, nhưng em cứ yên tâm kiếm tiền cưới đi, chuyện này để anh lo."
Ninh Tịch: "..." Yên tâm kiếm tiền cưới...
Lục Đình Kiêu nhìn Ninh Tịch bằng ánh mắt tràn đầy yêu thương, tình cảm trong mắt anh dồn nén tới mức khiến bầu không khí nặng nề. Bàn tay to lớn của anh ôm lấy eo cô: "Tiểu Tịch..."
"Ừ?"
"Em có từng hối hận không?" Lục Đình Kiêu khàn giọng hỏi.
"Hối hận? Hối hận cái gì cơ?" Ninh Tịch không hiểu.
"Chuyện bên anh."
Nghe vậy, Ninh Tịch lập tức trừng mắt, không chút do dự trả lời: "Làm sao có thể chứ! Đây chính là quyết định sáng suốt và đúng đắn nhất trong cuộc đời em! Gả một được một, em còn lời chán!" Lục Đình Kiêu thở dài, vuốt tóc cô, để đầu cô tựa vào ngực mình: "Muộn rồi, ngủ đi! Đừng suy nghĩ nhiều nữa! Mọi chuyện đã có anh, anh sẽ ngủ cùng em một lát rồi sáng mai sẽ đi."
"Ừm." Ninh Tịch gật gật đầu, dụi mặt vào ngực anh. Nhờ có Lục Đình Kiêu, những khó chịu khi xem đoạn clip trên mạng và những lời đồn ác ý dường như tan biến, chỉ còn lại cơn mệt mỏi khiến người ta muốn ngủ.
Ninh Tịch như một con thú con, bám dính vào lồng ngực Lục Đình Kiêu, trong cơn buồn ngủ mơ màng, cô lẩm bẩm: "Anh yêu... em thích anh nhất... anh là mặt trời của em..." Lưng Lục Đình Kiêu hơi cứng lại, anh nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên trán cô.
Ninh Tịch đã ngủ say, nhưng Lục Đình Kiêu vẫn còn thức, trong đầu anh lặp đi lặp lại đoạn video mà anh vừa xem cách đây không lâu... Đoạn video ghi lại buổi thử vai thứ hai của cô... Chính video đó như dẫn dắt anh đến sự tuyệt vọng mà cô đã phải trải qua nhiều năm trước. Những hình ảnh đó cứ len lỏi trong tâm trí anh không ngừng.
Lục Đình Kiêu mở điện thoại, vào email cá nhân của mình, rồi mở một tệp đính kèm trong email ẩn danh. Trong tệp đính kèm là một số bức ảnh, bức đầu tiên chính là bức mà anh từng thấy khi dọn nhà cho cô. Trong ảnh là một nhóm thanh niên ăn mặc theo phong cách rock metal, Ninh Tịch đứng giữa, mặc đồ xe máy màu đen, lúc này cô đang giả trai, trên mặt nở nụ cười phóng khoáng. Cánh tay cô quàng qua vai một người đàn ông, người này đang nghiêng đầu nói chuyện với cô, tư thế cho thấy họ rất thân thiết. Người đàn ông ấy đang nghiêng đầu bật lửa, do ánh sáng hơi tối nên không thể nhìn rõ mặt mũi, chỉ thấy gò má mờ mờ và một mái tóc trắng.
Trong một khoảnh khắc ngọt ngào, Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu ở bên nhau, nhưng Ninh Tịch cảm thấy có điều gì đó không ổn. Họ trao cho nhau những lời yêu thương và sự an ủi, bên cạnh những lo lắng về tương lai. Trong khi Ninh Tịch chìm vào giấc ngủ, Lục Đình Kiêu vẫn còn tỉnh táo, suy ngẫm về quá khứ và những khó khăn mà Ninh Tịch đã trải qua. Một bức ảnh trong email khiến anh nhớ lại những kỷ niệm đau thương, gây thêm nặng nề cho tâm trí anh.
Trong chương này, mối quan hệ giữa Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu trở nên căng thẳng khi Lâm Chi Chi nhận ra không thể trách mắng Ninh Tịch. Lục Đình Kiêu tuyên bố với Lâm Chi Chi rằng anh và Ninh Tịch có kế hoạch kết hôn, gây sốc cho mọi người. Sự căng thẳng trong không gian dẫn đến một nụ hôn nồng nhiệt giữa Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu, phản ánh những cảm xúc mạnh mẽ đang ẩn sâu bên trong. Sự bất ngờ và áp lực từ tình huống tạo ra một không khí ngột ngạt, khiến Ninh Tịch đặt câu hỏi về những gì đang diễn ra.