Mạc Lăng Thiên lặp đi lặp lại câu nói trên màn hình và nhìn chăm chú vào bức tranh. Bức tranh này rõ ràng là của Tiểu Bảo, người trong tranh cũng chính là Thiên Tâm. Câu nói "Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn... " có nghĩa là gì nhỉ?
Lúc này, anh mới nhận ra vị trí Ninh Tịch đăng bức hình là ở sân bay Đế Đô. Thấy địa chỉ này, ngón tay Mạc Lăng Thiên khẽ run lên, chưa kịp suy nghĩ, anh đã lao ra ngoài gấp gáp.
"Này? Mạc Lăng Thiên! Cậu đi đâu đấy?"
"Tên này đi đâu vậy?"
"Không biết!"
Tất cả âm thanh phía sau đều chìm đi, Mạc Lăng Thiên cố gắng chạy thật nhanh, phóng thẳng xuống lầu để lấy xe. Khi đã ngồi vào ghế lái, chuẩn bị khởi động, mắt anh vô tình lướt qua tin nhắn kia và sắc mặt lập tức đông cứng, mọi động tác đều dừng lại.
Tin nhắn này Ninh Tịch đăng cách đây một giờ... Như vậy... chắc hẳn cô ấy đã rời đi từ lâu. Nếu bây giờ cô ấy chưa đi thì đây cũng đang là giờ cao điểm, từ đây đến sân bay phải mất ít nhất hai tiếng, dù có cố gắng cũng không thể đuổi kịp.
Trong chớp mắt, Mạc Lăng Thiên cảm thấy như mình đang rơi từ đỉnh núi cao, sự hoảng loạn bao trùm lấy anh. Không biết đã bao lâu trôi qua, anh vẫn nắm chặt điện thoại, đầu gục trên tay lái không nhúc nhích. Nơi trái tim như bị khoét rỗng, gió lạnh thổi mạnh qua chốn cô đơn ấy.
Dường như giờ đây anh mới nhận ra một sự thật rằng, cô gái luôn đứng sau lưng mình, chỉ cần quay lại là thấy, đã hoàn toàn rời xa cuộc đời của anh...
...
Sau khi trở về từ sân bay, Ninh Tịch vẫn còn đắm chìm trong suy nghĩ về Ninh Thiên Tâm: "Anh yêu, em có thể hỏi anh một chuyện không? Tần Mộc Phong là người như thế nào? Có đáng tin không?"
"Nhân phẩm không tệ, đời sống cá nhân đơn giản, hoàn cảnh gia đình tốt và tư tưởng cha mẹ rất bao dung hiện đại."
Lục Đình Kiêu nói vài câu ngắn gọn nhưng đã bao quát hết tất cả thông tin mà Ninh Tịch muốn biết.
Ninh Tịch có vẻ dịu lại: "Hy vọng anh ta cố gắng một chút! Không biết kỹ năng tán gái của anh ta ra sao nhưng dù gì thì đối với một nhà tâm lý học thì chắc không đến nỗi tệ! Nếu không được, thì anh bảo anh ta đến hỏi em, em sẽ dạy! Dù sao cũng không phải là người cặn bã, thật lòng đối tốt với chị Thiên Tâm thì em sẵn sàng giúp vô điều kiện!"
Lục Đình Kiêu nhìn Ninh Tịch, vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ: "Việc này không thể vội, vẫn phải chờ chị của em thông suốt đã."
"Em biết..." Ninh Tịch thở dài.
Cũng không thể trách tại sao Ninh Tịch lại lo lắng như vậy. Dựa vào hiểu biết của cô về Ninh Thiên Tâm, chị ấy là người không muốn làm phiền người khác. Người càng đối xử tốt với chị ấy thì chị ấy càng không muốn làm phiền. Ninh Tịch chỉ sợ chị ấy sẽ thật sự chọn sống một mình cả đời...
Vất vả mới có cơ hội gặp Bánh Bao nhỏ một chút, Ninh Tịch cố gắng lấy lại tinh thần: "Con yêu, hôm nay muốn đi chơi đâu nào?"
"Mẹ, chúng ta có thể đến công viên trò chơi không?"
"Tất nhiên rồi!"
Ở khía cạnh này, Bánh Bao nhỏ cũng giống như những đứa trẻ khác, vừa rảnh rỗi là muốn Ninh Tịch đưa đi những chỗ trẻ con hay chơi, thậm chí còn muốn đến KFC vì thấy những đứa trẻ khác rất thích.
Bánh Bao nhỏ dần hòa nhập vào cuộc sống, trở nên giống như những đứa trẻ bình thường, khiến Ninh Tịch cũng thật vui vẻ.
Cả gia đình ba người rong chơi cả ngày, sau đó trở về nhà với sự thỏa mãn.
"Mẹ, chúng ta lên sân thượng ngắm sao có được không?" Sau khi về đến nhà, Bánh Bao nhỏ bất ngờ ngẩng đầu lên, đôi mắt lấp lánh nhìn Ninh Tịch như xin xỏ.
Chương truyện xoay quanh tâm trạng của Mạc Lăng Thiên khi nhận được tin nhắn từ Ninh Tịch liên quan đến Thiên Tâm. Ánh mắt anh lướt qua bức tranh của Thiên Tâm và nhận ra sự thật đau lòng rằng cô đã rời xa. Trong khi đó, Ninh Tịch cũng lo lắng về tình hình của chị gái mình, đồng thời tìm cảm giác hạnh phúc bên Bánh Bao nhỏ. Cả hai nhân vật đều thể hiện nỗi bất an về tình cảm và những mối quan hệ xung quanh.
Trong chương truyện này, Tiểu Bảo trao tặng dì Ninh Thiên Tâm một bức tranh tự vẽ như món quà chia tay, thể hiện tình cảm đặc biệt giữa hai người. Ninh Tịch chút buồn khi tiễn biệt dì, được Tiểu Bảo động viên. Tần Mộc Phong dự định đi công tác và bày tỏ tình cảm với Ninh Tịch, khiến cô suy nghĩ về mối quan hệ của họ. Đồng thời, tại một hôn lễ vui vẻ, Mạc Lăng Thiên cảm thấy cô đơn khi thấy Ninh Tịch gửi tin nhắn tâm trạng. Anh nhận ra bức tranh Tiểu Bảo vẽ về Ninh Thiên Tâm, làm nổi lên những cảm xúc chưa giải quyết trong lòng.
Mạc Lăng ThiênNinh TịchNinh Thiên TâmLục Đình KiêuBánh bao nhỏTần Mộc Phong
bức tranhsân bay Đế Đôtin nhắnhoảng loạntâm lý họctình yêutình yêubức tranh