"Ách, chúng ta đã chính thức hợp tác rồi à?" Ninh Tịch vẫn còn chút mơ hồ.
"Tôi coi trọng cô, cô cũng muốn trở về Thịnh Thế. Hai ta có cảm tình với nhau, thế thì có vấn đề gì sao?" Lục Đình Kiêu hỏi lại.
"..." Cảm tình với nhau, dùng từ này...
Ninh Tịch tự nhận ra mình có thể lừa được người khác nhưng không thể lừa được Lục Đình Kiêu, nên vẫn rất cẩn thận hỏi: "Anh không cần suy nghĩ thêm chút nữa sao? Tôi cảm thấy khả năng gây rắc rối của tôi không nhỏ đâu, không biết sau này có làm phiền anh không..."
"Nếu cô có thể tự mình giải quyết mọi thứ tốt, thì cần gì đến tôi và công ty?" Đây chính là lý do tồn tại của tôi.
"Oh..." Ninh Tịch sờ mũi. Mặc dù thường thì Đại ma vương rất ít nói, nhưng khi đã mở miệng thì những gì nói ra đều rất giá trị. Cô không thể tranh cãi với anh.
Ninh Tịch do dự một hồi. Cô đã nhiều lần bị oan ức ở Tinh Huy, lúc này muốn hủy hợp đồng cũng là chuyện bình thường, sẽ không có lời ra tiếng vào nào. Hơn nữa, cô có chứng cứ trong tay, việc làm sạch mọi chuyện đã trở thành điều đã định, nên chắc chắn sẽ không gây thêm phiền toái cho Lục Đình Kiêu.
Nghĩ vậy, cô mới cảm thấy an tâm.
"Boss, để bày tỏ lòng biết ơn của tôi, sau này tôi nhất định sẽ cố gắng kiếm thật nhiều tiền cho anh, không để anh thất vọng!" Ninh Tịch lập tức chứng minh sự tận tâm của mình với sếp.
Ít nhất thì cô cũng khá tự tin với thực lực hiện tại của mình!
Lục Đình Kiêu khẽ cong môi: "Ừ, tôi rất mong đợi."
Lúc này, điện thoại của Ninh Tịch bỗng vang lên, người gọi tới là Ô Yêu Vương.
Trước đó, Giang Mục Dã đã nhiều lần gọi mà không liên lạc được, nhưng cô có quá nhiều việc cần xử lý, lại thêm việc đột nhiên ngã bệnh nên vẫn chưa thể gọi lại cho anh ta.
Ninh Tịch cũng không ngại Lục Đình Kiêu, nên bắt máy ngay: "Này, Giang..."
Chưa đợi cô nói hết câu, một loạt âm thanh la hét chói tai đã truyền đến: "NINH TIỂU TỊCH, CON Mẹ NÓ, BÀ ĐÂU RỒI? CÓ BIẾT LÀ BÀ BỊ NGƯỜI TA TRÉT THÀNH NGƯỜI DA ĐEN KHÔNG?"
Giang Mục Dã chạy tới Lục gia tìm cô, nhưng quản gia lại bảo cô không có ở đó, mà Lục Đình Kiêu cũng không có ở nhà. Hôm đó là sinh nhật của cô, cả hai cùng một lúc biến mất, làm sao anh không nghĩ ngợi cho được? Ninh Tịch ngoáy ngoáy lỗ tai: "Trốn cái gì mà trốn? Tôi còn đang ở viện đây!"
Giang Mục Dã nghe vậy thì lập tức ngẩn người, giọng nói trở nên khẩn trương: "Cái gì? Bà nằm viện? Làm sao thế? Chẳng lẽ bị người ta đánh?"
Khóe miệng Ninh Tịch giật giật: "Ông mới là người bị đánh ấy! Tôi chỉ bị sốt thôi!"
"Bà ở viện nào, tôi lập tức tới thăm bà?"
"Không cần đâu, ông bận rộn như thế thì trước mắt cứ lo chuyện trong nhà đi. Tôi đã hạ sốt rồi… Có cả Lục Đình Kiêu ở đây nữa, lát nữa Tiểu Bảo cũng sẽ tới."
Đầu dây bên kia điện thoại bất ngờ im lặng trong vài giây, sau đó mới cất tiếng nói trầm thấp của Giang Mục Dã: "Ninh Tịch, bà xem email tôi gửi chưa?"
"Chưa, tôi có thời gian đâu. Từ đêm hôm trước giờ cứ bận tối mắt, làm gì có thời gian rảnh! Nói ra thì dài lắm, chờ sau này tôi rảnh rỗi sẽ kể cho ông nghe."
Giang Mục Dã hít sâu một hơi: "Bà mau xem đi. Còn nữa, bà định giải quyết chuyện của Ninh Tuyết Lạc thế nào? Tôi định giúp bà bắt cái tên Trương Cường kia lại nhưng đã chậm mất một bước. Khi tôi tìm đến thì nhà tên đó đã đóng cửa rồi. Bà là người của Tinh Huy nên tôi không thể dùng phòng quan hệ công chúng của mình được, nhưng tôi đã thương lượng với anh Minh để anh ấy âm thầm giúp cô liên lạc với một đội..."
Ninh Tịch nghe vậy thì rất cảm kích và nói: "Cám ơn ông nhiều, Giang Mục Dã, nhưng không cần nữa đâu, tôi đã có chứng cứ có thể làm rõ mọi chuyện rồi."
Giang Mục Dã nghiến răng: "Lại là Lục Đình Kiêu?"
Trong chương truyện, Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu chính thức hợp tác, với Ninh Tịch thể hiện sự lo lắng về khả năng gây rắc rối. Lục Đình Kiêu an ủi cô rằng sự tồn tại của anh là để giúp đỡ. Khi Ninh Tịch nhận cuộc gọi từ Giang Mục Dã, thông tin về tình trạng sức khỏe của cô khiến anh lo lắng. Cô đã hạ sốt và gặp Lục Đình Kiêu, trong khi Giang Mục Dã hỏi về một vấn đề khác liên quan đến Ninh Tuyết Lạc. Ninh Tịch cảm thấy bình an vì có chứng cứ để giải quyết mọi chuyện.
Trong chương này, Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu thảo luận về việc hợp tác và tương lai của cô trong ngành giải trí. Ninh Tịch bày tỏ nguyện vọng rời khỏi Tinh Huy và muốn đầu quân cho Thịnh Thế, công ty giải trí hàng đầu. Lục Đình Kiêu, với vai trò là người đề xuất, nhìn nhận Ninh Tịch là một khoản đầu tư tiềm năng và mời cô về Thịnh Thế. Cuộc trò chuyện đầy hài hước và thông minh giữa hai nhân vật thể hiện sự phát triển mối quan hệ cũng như những quyết định quan trọng trong sự nghiệp của Ninh Tịch.