Ninh Tịch vừa xem xong danh sách cuộc gọi, cô lập tức chuyển sang danh sách tin nhắn và dừng lại khi thấy một tin nhắn đặc biệt.
"[Honey, tôi quả thật đã đánh giá thấp sự can đảm của em rồi.]" Người gửi: YS.
Tin nhắn này có ý nghĩa gì nhỉ? Cô không khỏi tự hỏi bản thân, không biết mình đã làm gì mà khiến người này phải nói thế. Lục Đình Kiêu đã xóa ghi chép cuộc gọi, vì vậy Ninh Tịch không hề hay biết rằng đêm hôm đó giữa hai người đàn ông đã có cuộc trao đổi qua điện thoại.
"Sao vậy?" Thấy vẻ mặt cô có chút khác thường, Lục Đình Kiêu liền hỏi.
"Không có gì..." Ninh Tịch nghĩ có lẽ người kia lại phát điên lên rồi, nên cô không muốn phản ứng nhiều. Cô để điện thoại xuống và hỏi: "Bao giờ Tiểu Bảo tới?"
"Sắp đến rồi."
Nghe vậy, Ninh Tịch xoa tóc: "Cái kẹp tóc mà Tiểu Bảo đưa tôi đâu rồi?"
"Ở đây, tôi đã cất giúp cô." Lục Đình Kiêu mở ngăn tủ đầu giường và đưa cho cô chiếc kẹp tóc màu hồng phấn.
Ninh Tịch lập tức vui vẻ kẹp nó vào tóc. Nhìn thấy chiếc kẹp trên đầu cô, trong lòng Lục Đình Kiêu bỗng dâng lên một chút hối tiếc. Nếu anh biết trước, anh đã không tặng cô súng mà thay vào đó là một chiếc dây chuyền, một chiếc vòng tay hay bông tai nào đó để cô có thể đeo hàng ngày.
Thật ra, món quà anh chuẩn bị từ lâu chính là một chiếc nhẫn, nhưng thật tiếc là thời điểm vẫn chưa đến.
Trong lúc hai người đang trò chuyện, bỗng có tiếng gõ cửa. Ninh Tịch lập tức đứng dậy khỏi giường để mở cửa, và đúng như mong đợi, Tiểu Bảo đã đến.
"Bảo bối tới rồi!"
Sau khi vào phòng, Tiểu Bảo liền chạy tới, dùng nắm tay bé nhỏ kéo quần áo của cô như thể muốn cô cúi xuống gần hơn.
"Làm sao vậy?" Ninh Tịch nhẹ nhàng ngồi xổm xuống để mắt nhìn thẳng vào bé.
Tiểu Bảo lập tức dí cái đầu bé xíu của mình vào trán cô, với vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
Ninh Tịch không nhịn được mà bật cười: "Phụttt, bảo bối đang đo nhiệt độ cho cô sao? Con yên tâm đi, cô vừa dùng nhiệt kế đo rồi, đã hết sốt rồi!"
Tiểu Bảo đau lòng nhìn vết bầm tím trên tay cô do kim truyền nước gây ra. Ninh Tịch ôm Tiểu Bảo vào lòng và dỗ dành: "Đừng nhăn mặt, cô vừa thấy con là bệnh đã tan biến hết rồi! Quả thật là thần dược chữa bệnh, cô thật sự muốn mang con về nhà."
"Muốn xuống đi dạo một chút không?" Lục Đình Kiêu đề nghị.
"Có…", Ninh Tịch đồng ý. Cô đã ngủ nguyên một ngày rồi, giờ là lúc cần vận động. Hơn nữa, không thể để Tiểu Bảo ngồi trong phòng bệnh mãi được.
Khi cả ba tiến về thang máy, họ phải đi ngang qua một phòng bệnh khác, nơi rất ồn ào. Những phóng viên chật kín, tranh nhau phỏng vấn người bên trong.
"Tuyết Lạc, hiện tại các cô đã liên lạc được với Ninh Tịch chưa?"
"Vẫn chưa, chúng tôi không liên lạc được với cô ấy."
"Ninh Tịch có vẻ sợ hãi nên bỏ trốn, cô có ý kiến gì về việc này không? Bước tiếp theo cô dự định làm gì?"
"Tôi... tôi không biết... cho đến bây giờ tôi vẫn không tin cô ấy lại có thể làm ra chuyện như vậy..."
"Nghe nói Ninh thị và Tinh Huy đều đã rút vốn để thể hiện sự phản đối, hiện tại đoàn phim phản ứng ra sao? Có định thay thế vai của Ninh Tịch không?"
"Cái này thì tôi không rõ, mọi người có thể hỏi người phụ trách đoàn phim."
"Nếu Ninh Tịch xuất hiện và xin lỗi cô, cô có tha thứ không?"
"Nếu cô ấy thực sự hối cải thì cá nhân tôi có thể tha thứ cho sự ngu ngốc nhất thời của cô ấy, nhưng ảnh hưởng tiêu cực của cô ấy đối với ngành giải trí thì không thể chỉ bằng một lời xin lỗi mà giải quyết, và tôi không có quyền tha thứ cho cô ấy!"
...
Ninh Tịch không ngờ lại chứng kiến màn kịch của Ninh Tuyết Lạc ngay đây. Cô không khỏi nhíu mày, và nhận ra rằng họ đang ở cùng một bệnh viện, lại còn trên cùng một tầng.
Bất chợt, trong đám phóng viên, một người đã chú ý tới cửa thang máy và gọi to: "Ninh Tịch!!!"
Trong chương này, Ninh Tịch nhận được tin nhắn thú vị từ YS, khiến cô suy nghĩ về mối quan hệ của mình. Lục Đình Kiêu lặng lẽ hỗ trợ cô, giúp cô tìm lại chiếc kẹp tóc cô yêu thích. Tiểu Bảo, biểu tượng của tình yêu thương, ghé thăm và mang lại niềm vui cho Ninh Tịch. Tuy nhiên, khi ra khỏi phòng, họ gặp phải đám phóng viên đang phỏng vấn Ninh Tuyết Lạc, gây ra sự bất ngờ cho Ninh Tịch khi phát hiện ra họ đang ở cùng tầng bệnh viện. Sự phức tạp trong mối quan hệ và cảm xúc của các nhân vật dần dần hé lộ.
Trong chương này, Ninh Tịch nhận được cuộc gọi từ em trai Đường Nặc, người rất quan tâm đến tình hình sức khỏe của cô sau những căng thẳng. Mặc dù có một số khúc mắc với Giang Mục Dã và những mối quan hệ phức tạp, Ninh Tịch cảm thấy ấm áp khi trò chuyện với em trai. Lục Đình Kiêu cũng bày tỏ sự quan tâm, khiến Ninh Tịch cảm thấy hạnh phúc hơn. Cô hồi tưởng về những kỷ niệm đẹp giữa hai chị em, nhận ra rằng tình cảm chân thành quan trọng hơn bất kỳ mối quan hệ nào dựa trên lợi ích.