Nhà họ Quan.
"Sao rồi? Nghe ngóng được gì chưa? Tình hình thế nào?" Mẹ của Quan Tử Dao vội vã hỏi khi thấy con trai trở về.
Quan Tử Dao bên cạnh cũng lo lắng nhìn anh trai: "Anh, Tiểu Bảo và cô ta thế nào rồi?"
Trên mặt mẹ của Quan Tử Dao hiện lên vẻ không vui: "Thật sự là mạng lớn, đã ra nông nỗi ấy mà vẫn còn cứu được về."
Quan Thụy, ngồi bên cạnh, điềm tĩnh nói: "Bà gấp cái gì, Tử Hào, từ từ mà nói!"
Quan Tử Hào cởi áo khoác, uống một ngụm trà rồi mới nói: "Mẹ, Tử Dao, các người không cần lo lắng. Dù cứu được người, nhưng tình hình cũng không khác mấy so với trước. Hai người này giờ đã không còn uy hiếp gì tới chúng ta nữa!"
"Không có uy hiếp? Ý của con là... Họ đã bị nhóm người đó làm tàn phế sao? Nghe nói bọn chúng toàn là những kẻ liều mạng, biết cách tra tấn người khác thế nào!" Bà Quan lo lắng nói.
"Còn nghiêm trọng hơn thế nữa. Cô hồ ly tinh kia đã trở thành người thực vật rồi. Còn về thằng con riêng của Lục Đình Kiêu, con điều tra trong bệnh viện và nghe nói là do chịu quá nhiều kinh hãi, tỉnh lại thì không nói không rằng, không ăn không uống gì, tình hình còn tệ hơn trước, chắc chắn đã phế rồi!" Quan Tử Hào từng chút một thuật lại cho họ nghe.
Nghe vậy, hai vợ chồng nhà họ Quan hết sức vui mừng: "Con nói thật chứ? Tin tức này có chính xác không?"
"Đương nhiên là chính xác rồi! Lát nữa mọi người có thể chuẩn bị một chút, qua bên đó thăm bệnh, xem tình hình!" Quan Tử Hào khẳng định.
Quan Tử Dao nghe đến đó thì vẻ mặt mới thả lỏng nhưng vẫn còn chút lo lắng: "Người thực vật cũng có khả năng tỉnh lại đúng không?"
Bà Quan cũng sốt ruột: "Đúng vậy, đúng vậy! Nếu cô ta tỉnh lại thì làm sao bây giờ? Con tiện nhân đó rất có năng lực, nếu mà tỉnh lại, dụ dỗ được Tiểu Bảo thì chẳng phải là phí công à?"
Quan Tử Hào không bận tâm nói: "Người thực vật đâu có dễ tỉnh lại như vậy? Hơn nữa, cô ta bị thương nặng, xác suất tỉnh lại rất thấp! Dù có may mắn thì cũng phải đợi vài chục năm nữa. Lục Đình Kiêu không phải là thằng ngốc, sao lại lãng phí thời gian chờ một người thực vật? Dù anh ta có muốn, cũng phải xem Nhan Như Ý và Lục Sùng Sơn có đồng ý hay không đã!"
"Chỉ e... đêm dài lắm mộng..." Quan Thụy trầm ngâm, rồi nhìn vợ và Quan Tử Dao nói: "Tử Dao, bây giờ con và mẹ con cùng qua bệnh viện một chuyến, xem tình hình thế nào. Hơn nữa, cần dò hỏi bên đó xem!"
Quan Tử Dao vô thức sờ vào vết cào còn chưa khỏi, vẻ mặt âm trầm có chút không tình nguyện: "Bây giờ đi luôn à? Nhưng dì Lục có thành kiến với con như vậy, lần trước còn..."
Bà Quan nhanh chóng kéo tay con gái khuyên: "Không phải lần trước mẹ đã bảo con rồi sao? Đó chỉ là nhất thời thôi, chờ con sinh được một đứa con kháu khỉnh là mọi chuyện sẽ ổn! Bây giờ con phải tạm nhẫn nhịn, dù Nhan Như Ý ra sao thì lúc này chúng ta cũng phải tỏ thái độ. Con nhất định phải để bà ta tin rằng con chỉ vô ý, và con cũng rất áy náy về chuyện này. Tuyệt đối không thể để bà ta cảm thấy con cố tình muốn hại Tiểu Bảo dù chỉ một chút!"
Quan Thụy cũng gật đầu: "Mẹ con nói rất đúng, Tử Dao, đi thôi, không nhịn được việc nhỏ thì việc lớn sẽ chẳng nên cơm cháo gì cả!"
Lúc này, Quan Trí Thần đột nhiên lao ra từ trong nhà: "Cháu cũng đi, cháu cũng đi! Thằng câm điếc kia giờ thành kẻ đần rồi à! Cháu muốn xem xem!"
"Đừng có làm loạn, cháu đi theo làm gì, đừng có kích thích người ta nữa!"
Trong chương truyện này, gia đình họ Quan thảo luận về tình trạng của Tiểu Bảo và cô gái bị thương. Quan Tử Hào thông báo rằng họ đã sống sót nhưng hiện đã trở thành thực vật và trong tình trạng tồi tệ hơn nhiều. Mẹ của Quan Tử Dao lo lắng về khả năng hồi phục của cô gái, nhưng Quan Tử Hào cho rằng xác suất rất thấp. Gia đình quyết định đến bệnh viện để thăm và tìm hiểu thêm về tình hình, trong khi Quan Tử Dao bày tỏ sự không hài lòng và lo sợ về mối quan hệ với dì Lục, buộc cô phải tạm thời nhẫn nhịn.
Trong chương truyện, Lục Sùng Sơn, Nhan Như Ý và Lục Cảnh Lễ lo lắng cho Tiểu Bảo khi cậu bé chứng kiến mẹ mình, Ninh Tịch, bị thương nặng. Tiểu Bảo dường như rơi vào trạng thái vô hồn, không có phản ứng khi nghe về tình trạng của mẹ mình. Lục Đình Kiêu, với mong muốn thức tỉnh cậu bé, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc Tiểu Bảo ở bên cạnh mẹ. Cuối cùng, khi nhận thấy tình thương và sự quan tâm từ mọi người, Tiểu Bảo bắt đầu có những phản ứng tích cực, ăn uống và thể hiện tình yêu thương với mẹ.
Quan Tử DaoQuan Tử HàoQuan ThụyBà QuanLục Đình KiêuNhan Như ÝLục Sùng SơnQuan Trí Thần
hospitaltraumavegetative statethreatinvestigationuncertainty