Như Ý, cả tôi và bà đều giống nhau, lý do ban đầu không muốn tin tưởng cô bé đó đơn thuần chỉ vì cô ta là diễn viên. Tôi lo rằng cô ta sẽ giở những trò như người phụ nữ năm xưa, mọi hành động cô ta dành cho Tiểu Bảo đều là giả dối, đều là diễn xuất…

Lục Sùng Sơn nói xong rồi lắc đầu cười chua chát: "Tôi sống đến tuổi này, cuối cùng vẫn không sáng suốt bằng Lục Đình Kiêu. Nó không sai, cuối cùng tôi lại chính là người hại Tiểu Bảo, không phải ai khác mà chính tôi - một lão già sống mãi trong bóng ma quá khứ, đã dùng danh nghĩa yêu thương để bảo vệ Tiểu Bảo quá mức…"

Nhan Như Ý nhắm chặt mắt lại, bà cũng không khác gì.

"Vậy là ông… đồng ý cho hai đứa nó rồi hả?" Nhan Như Ý hỏi.

Lục Sùng Sơn nghe vậy thì im lặng một lúc, không đáp ngay.

Nhan Như Ý thấy vậy, tỏ vẻ đã đoán được, nên kiên quyết nói: "Tôi không cần biết ông suy nghĩ thế nào, hay có cân nhắc điều gì, tôi không quan tâm. Lần này, tôi chỉ muốn được làm một người mẹ đứng về phía con trai mình mà thôi."

Lục Sùng Sơn ngây người nhìn cánh cửa phòng bệnh, sắc mặt hiện lên vẻ buồn bã.

Cả đời này, ông là người thừa kế, là chủ tịch, là tộc trưởng, luôn đặt lợi ích của đại cục, của công ty và tất cả mọi người trong gia tộc lên hàng đầu, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến chính bản thân mình. Mãi cho đến khi nhìn thấy đoạn video ấy, khoảnh khắc Tiểu Bảo "chết" trước mắt mình, ông mới nhận ra mình đã bỏ lỡ biết bao nhiêu điều trong cuộc sống này.

Đó là vận mệnh mà ông đã mang theo từ khi sinh ra, cho dù có thêm một cơ hội, ông cũng chỉ có thể chọn con đường tương tự. Nhưng, điều ông sai chính là quá tự phụ, quá cứng đầu và quá tin tưởng vào phán đoán của chính mình.

Ông đã sai một lần, cho nên không muốn mắc sai lầm thêm lần nữa. Lần này, ông quyết định tin tưởng vào quyết định của con trai mình.

Không biết đã bao lâu trôi qua, cuối cùng Lục Sùng Sơn cũng trầm ngâm lên tiếng: "Chỉ sợ là sẽ khó khăn trong việc thương thảo với nhà họ Quan. Tôi sẽ cố gắng hết sức để giải quyết hài hòa, dù sao chúng ta cũng là bên yếu thế, nếu thật sự không ổn thì chúng ta sẽ bồi thường cho họ..."

Nghe rõ ý của Lục Sùng Sơn, Nhan Như Ý không khỏi bất ngờ, không ngờ rằng người cứng nhắc, bảo thủ như ông cũng có ngày hạ mình thỏa hiệp...

Nhà họ Quan.

"Bà nói gì cơ?" Sau khi nghe vợ mình kể lại toàn bộ sự việc, Quan Thụy lập tức vỗ bàn đứng bật dậy.

Quan Tử Hào mặt mày cau có ngồi trên sofa: "Bọn họ coi nhà họ Quan chúng ta là cái gì? Gọi đến thì đến, đuổi đi thì đi à? Đừng quên rằng ban đầu chính bọn họ là người đến cửa xin cầu hôn chứ! Bây giờ công ty đã ổn định lại thì lại muốn lật ngược tình thế? Không có chuyện dễ dàng như thế đâu!"

Bà Quan cũng thể hiện sự phẫn nộ: "Đúng là vậy! Lúc đó tôi nghe Nhan Như Ý nói mà suýt nữa đứng dậy chửi cho bà ta một trận! Con ả kia là cái gì chứ? Con gái tôi xinh đẹp tài giỏi như thế mà còn không bằng một cô gái nằm trên giường bệnh à? Nhà họ Lục đúng là ăn hiếp người quá đáng! Tôi phải đòi lại công bằng mới được! Ông, ông phải nói điều gì đi chứ?"

Quan Thụy lạnh lùng nói: "Chuyện này dĩ nhiên không thể để yên như vậy. Nhưng mà, mọi chuyện còn chưa đến bước đường cùng, đừng tự mình làm rối lên! Hiện tại, đây chỉ là lời nói một phía từ Nhan Như Ý mà thôi. Đàn bà thường suy nghĩ hạn hẹp, dễ mềm lòng, hơn nữa lời của bà ta cũng không có giá trị gì, chuyện này vẫn còn phải xem thái độ của Lục Sùng Sơn thế nào!"

Quan Tử Dao cau mày: "Con thấy sự việc lần này ảnh hưởng rất lớn đến chú dì, nếu chú cũng…"

Quan Thụy lập tức cầm điện thoại lên: "Để ba gọi cho Lục Sùng Sơn, hẹn cả hai nhà ra gặp mặt nói chuyện để hiểu rõ tình hình. Ba muốn trực tiếp hỏi Lục Sùng Sơn xem ý ông ấy là như thế nào!"

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Lục Sùng Sơn và Nhan Như Ý đối diện với thực tế mối quan hệ giữa Tiểu Bảo và cô gái diễn viên mà họ nghi ngờ. Lục Sùng Sơn nhận ra những sai lầm trong cách bảo vệ con trai, trong khi Nhan Như Ý kiên quyết đứng về phía Tiểu Bảo. Đồng thời, nhà họ Quan thể hiện sự tức giận trước quyết định của nhà họ Lục và muốn bảo vệ danh dự gia đình. Sự căng thẳng giữa hai gia đình đặt ra nhiều câu hỏi về tình yêu, sự chấp nhận và thỏa hiệp trong mối quan hệ phức tạp này.

Tóm tắt chương trước:

Trong cuộc trò chuyện căng thẳng, Nhan Như Ý thông báo tình trạng bệnh nặng của Tiểu Bảo, khiến bà Quan và Tử Dao sốc. Nhan Như Ý nhất quyết không muốn Đình Kiêu cưới Tử Dao, lo lắng cho hạnh phúc của mọi người. Bà Quan cảm thấy hoang mang trước quyết định của Như Ý, trong khi Tử Dao không thể chấp nhận vị trí của mình. Cuộc nói chuyện kết thúc khi Như Ý từ chối tiếp tục tranh cãi, làm cho bà Quan và Tử Dao rời đi trong tâm trạng nặng nề. Cuối cùng, Lục Sùng Sơn xuất hiện, mang theo nhiều tâm tư giằng xé.