Thôi bỏ đi, có giải thích cũng chỉ thêm phiền phức, Ninh Tịch cũng chẳng rỗi hơi: "Bác à, lấy cho tôi một con đi!"

"Được ạ!" Bác gái này làm ăn rất chân thành, cân cho cô rất chính xác.

Sau khi bán xong cá, bác gái nhìn về phía người đàn ông đứng cạnh cô đang ôm đứa bé, với ánh mắt đầy tán dương: "Nàng dâu trẻ, cô thật có phúc, chồng và con trai đều rất đẹp trai!"

Dù đang ở trong chợ búa nhộn nhịp, nhưng khí chất của Lục Đình Kiêu, dù có bế thêm một đứa nhóc, vẫn rất nổi bật, có vẻ như đây là điều trời sinh.

"Ha ha, thật không? Tôi cũng rất đẹp mà!" Ninh Tịch cười đùa.

"Đúng đúng đúng, cả nhà đều đẹp! Nhất là Tiểu Bảo nhà cô, đúng là đáng yêu chết đi được, đẹp trai thừa hưởng hết từ cô và chồng cô! Đến đây, bác cho cô ít quà!"

Ninh Tịch sờ mặt mình một cái, di truyền ưu điểm của cô với Lục Đình Kiêu? Hình như không phải lần đầu cô nghe điều này...

Sau đó, Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu bế Tiểu Bảo đi một vòng quanh chợ đầu mối. Bất kể mua gì, chủ hàng đều tặng thêm ít đồ như hành tỏi, trứng gà, cá tôm... Cái giỏ Ninh Tịch xách đã gần chứa không hết.

Ninh Tịch tựa như phát hiện ra một cách làm giàu mới, hưng phấn thốt lên: "Thật không ngờ đi chợ với Tiểu Bảo lại có lợi thế như thế! Lần sau nhất định phải cho đi cùng tiếp!"

Tiểu Bảo gật gật đầu. Lục Đình Kiêu chỉ đơn giản nói: "Được."

Cuối cùng, ba người chất đầy xe đồ ăn và trở về.

Ninh Tịch trên đường vẫn rất vui vẻ, nhưng sau nửa đường, đột nhiên cô nghĩ đến điều gì đó, kêu lên: "Lục Đình Kiêu, anh có biết chỗ ở trước đây của tôi không? Đến ngã tư phía trước thì rẽ trái!"

"Biết, có phải về không?" Lục Đình Kiêu nhẹ nhàng điều chỉnh tay lái chạy đến dưới lầu nơi ở cũ của cô, dù anh chỉ đến đó một lần.

"Vâng, tôi phải đi lấy nguyên liệu siêu cấp bí mật! Hai người chờ tôi một lát nhé!"

"Được."

Ninh Tịch chạy vào nhà trọ một chuyến, nhanh chóng cầm nguyên liệu rồi chạy xuống. Khi đi ngang qua sảnh tầng một, tiếp tân gấp gáp gọi cô lại: "A, từ từ, cô là Ninh Tịch đúng không? Cô có hai gói hàng chuyển phát nhanh này, đã để ở đây mấy ngày rồi, có lấy không?"

Sau đó, cô ta nhìn Ninh Tịch bằng ánh mắt dò xét, trong đầu nghĩ rằng Ninh Tịch lâu lắm rồi mới về đây, chắc chắn là được bao nuôi rồi...

Ninh Tịch coi như không phát hiện ánh mắt của cô ta, ôm hai cái hộp một lớn một nhỏ đi.

Vừa ra khỏi cửa, từ xa cô đã thấy ánh mắt của Tiểu Bảo như muốn xuyên thủng cả kính xe ô tô.

Trong mắt Ninh Tịch tràn đầy ấm áp, nhưng đột nhiên, trong tầm nhìn của cô xuất hiện ba người đàn ông mặc áo đen, có vẻ bất thiện, đang chạy tới chỗ cô...

Theo phản xạ, Ninh Tịch lập tức buông đồ vật đang cầm xuống, sau đó vội vàng xé váy, chờ một trong những người đó xông lên thì lập tức đá tới.

Người kia không đề phòng, lập tức bị đá bay ra ngoài. Hai người khác thấy vậy cũng sửng sốt, rồi ngay lập tức trở nên hung ác, đánh về phía cô... Hôm nay, Ninh Tịch mặc đồ kiểu thục nữ nên động tác ra đòn rất vướng víu, không thể lập tức giải quyết cả hai người này.

Trong lúc đang đánh nhau, bỗng một người từ phía sau xông tới, túm chặt hai cánh tay cô, và còn định dùng dây trói lại.

Khi Ninh Tịch chuẩn bị phản đòn thì cánh tay của người kia bỗng buông ra, đồng thời phát ra tiếng gào thảm thiết. Cô như nghe thấy tiếng xương cánh tay bị gãy...

Ninh Tịch quay lại nhìn thì thấy Lục Đình Kiêu đã chạy xuống xe từ lúc nào, khuôn mặt anh như bị phủ một lớp sương lạnh, toàn thân tỏa ra sát khí, bàn tay anh đang siết chặt cổ tay của tên vừa định trói cô...

Tóm tắt chương này:

Chương truyện mô phỏng một buổi đi chợ của Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu cùng với Tiểu Bảo. Họ nhận được nhiều đồ miễn phí từ việc mua sắm nhờ có sự hiện diện đáng yêu của Tiểu Bảo. Tuy nhiên, chuyến đi trở nên căng thẳng khi Ninh Tịch bất ngờ bị hai người đàn ông lạ mặt tấn công. Trong lúc cô đang phải vật lộn để tự vệ, Lục Đình Kiêu xuất hiện kịp thời để cứu cô, thể hiện sự quan tâm và bảo vệ. Tình huống căng thẳng nhưng cũng đầy cảm xúc giữa các nhân vật trở thành điểm nhấn của chương truyện.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương truyện, Ninh Tịch cùng Lục Đình Kiêu và Tiểu Bảo đến chợ. Họ trải qua những khoảnh khắc đáng yêu khi Lục Đình Kiêu bế Tiểu Bảo và Ninh Tịch chăm sóc cậu bé. Mặc dù không khí tươi vui nhưng Ninh Tịch lại cảm thấy có điều gì đó khác lạ. Khi mua cá, bác gái bán cá gọi Ninh Tịch là 'nàng dâu trẻ', khiến cô nhận ra rằng họ đã bị nhầm là một gia đình. Chương truyện khắc họa rõ nét tình cảm và sự gắn bó giữa ba nhân vật qua những hành động nhỏ trong cuộc sống thường nhật.