Gã ta nhẹ nhàng vỗ vai cô, nhưng ánh mắt lại thể hiện sự kiên quyết: "Tuyết Lạc, anh biết em đã phải hy sinh rất nhiều khi ở bên anh, em đã chịu đựng không ít nỗi uất ức... nhưng thực ra, người bị tổn thương và vô tội nhất lại là Ninh Tịch... Năm đó, chính em cũng đã làm ra những chuyện không hay với cô ấy."

Cả người Ninh Tuyết Lạc đột nhiên cứng lại, đó là điều tối kỵ đối với cô! Nếu không vì hai kẻ ngốc nghếch kia để Tô Diễn phát hiện ra thì giờ đây, cô có phải khổ sở như thế không? Dù chuyện năm đó đã khiến cho cô ta tức giận, nhưng nó cũng trở thành một quả bom hẹn giờ giữa cô và Tô Diễn. Cô luôn ở thế bị động trong mối quan hệ ba người này, mỗi lần gặp Ninh Tịch đều phải ra vẻ hối lỗi tự trách…

Quá đủ rồi!

Nhưng cô không thể không làm vậy. Nếu Tô Diễn biết năm đó cô cố tình làm vậy, thì chắc chắn cô sẽ không còn đường lui!

Nước mắt Ninh Tuyết Lạc rơi như mưa, gương mặt cô đầy tự trách và đau đớn: "Em biết... em luôn biết... Nên trong suốt những năm qua, em không tranh giành gì với chị… Thậm chí em còn sẵn lòng trả lại mọi thứ cho chị… chỉ hy vọng chị có thể tha thứ cho em…"

"Nhưng Diễn, anh cũng biết mà, chị đã hiểu lầm em quá sâu sắc rồi, chị không chịu nhận bất cứ sự đền bù nào của em…"

"Nếu như cô ấy có chấp nhận thì sao? Em sẽ làm gì cũng vì cô ấy? Em sẽ trả lại tất cả cho cô ấy?" Tô Diễn đột ngột hỏi.

"..."

Ninh Tuyết Lạc bị câu hỏi này dọa cho cứng người, mãi không thể lên tiếng, cơn phẫn nộ từ sâu thẳm trong lòng bùng lên!

Con khốn kia! Nó đã âm thầm bắt tay với Tô Diễn sao? Nếu không thì tại sao Tô Diễn lại nói như vậy?

Gã ta đang ám chỉ điều gì? Trả lại cho Ninh Tịch? Trả cái gì cho cô ta? Tô Diễn ư? Đừng có mơ!!!

Tô Diễn là chồng của cô, là người đàn ông của cô, cô mới là Tô thiếu phu nhân duy nhất! Vị trí này sẽ mãi mãi thuộc về cô, cô tuyệt đối sẽ không nhường cho ai!

Tô Diễn không để tâm đến biểu cảm của Ninh Tuyết Lạc mà lướt qua chủ đề này: "Muộn rồi, đi ngủ thôi."

Hôm nay không nói thẳng ra có thể xem như cho Ninh Tuyết Lạc thời gian chuẩn bị tâm lý. Đợi gã xử lý xong tất cả vấn đề liên quan đến thỏa thuận ly hôn rồi nói sau cũng không muộn, để tránh phát sinh phiền phức.

Trong những năm qua, Ninh Tuyết Lạc cũng có một chút thành tựu trong thương trường, được không ít người trong ngành tán thưởng. Nhưng dù sao cô cũng chỉ là phái yếu, nếu không dựa vào Ninh gia và Tô gia làm chỗ dựa thì khó mà có thể tiến xa được. Ninh thị, History hay Tinh Huy đều được Tô gia bơm vốn hoặc tham gia đóng góp cổ phần, thậm chí gã còn chuyển nhượng toàn bộ cổ phần của Tinh Huy cho cô. Sau khi ly hôn, gã có thể cho cô tất cả những thứ này để bù đắp, như vậy cũng xem như là không tệ với cô. Với những điều này, cuộc sống của cô sẽ ổn định, lại thêm sự yêu chiều của Ninh Diệu Hoa và Trang Linh Ngọc, cuộc sống sau hôn nhân của cô cũng không đến nỗi quá khổ…

Cho đến khi Tô Diễn đã vào phòng tắm, Ninh Tuyết Lạc vẫn còn ngớ ngẩn đứng trên ban công.

Đã ở bên nhau bao năm như vậy, làm sao cô lại không đoán ra suy nghĩ của Tô Diễn được. Gã thật sự đã bị con khốn kia bỏ bùa mê thuốc lú rồi, cho dù hôm nay gã không nói ra nhưng chắc chắn sẽ không lâu nữa…

Ly hôn?

Chắc chắn là không thể nào…

Nhân lúc Tô Diễn đi tắm, Ninh Tuyết Lạc lôi một bình nhỏ màu hổ phách ở dưới đáy tủ ra, rót chất lỏng trong bình vào lọ đốt tinh dầu…

Trong nháy mắt, cả căn phòng được phủ kín bởi hương thơm ngọt ngào dễ chịu…

Tóm tắt:

Trong chương này, Ninh Tuyết Lạc đối mặt với những cảm xúc giằng xé khi Tô Diễn nhắc đến quá khứ giữa cô và Ninh Tịch. Cô cảm thấy có lỗi vì những gì đã xảy ra, nhưng cũng không thể để mất Tô Diễn. Tô Diễn, trong khi đó, dường như đang có những ý định riêng của mình, khiến Ninh Tuyết Lạc lo lắng về viễn cảnh ly hôn. Cô cố gắng bảo vệ mối quan hệ của mình và tìm cách giữ gìn vị trí trong lòng Tô Diễn, thậm chí dùng hương liệu để tạo không khí ấm cúng trong nhà. Mâu thuẫn giữa tình yêu, sự ghen tuông và nỗi đau quá khứ đang dần hiện rõ.

Nhân vật xuất hiện:

Ninh TịchTô DiễnNinh Tuyết Lạc