Stylist vừa sắp xếp trang phục trong phòng vừa âm thầm phàn nàn trong lòng, đúng là làm khó quá đi! Rốt cuộc cô ta muốn mặc cái gì? Chắc là long bào? Ninh Tịch chỉ cần khoác lên mình một bộ sườn xám trắng đã hoàn toàn lấn át mọi người khác rồi! Thực chất, trang phục phải phụ thuộc vào người mặc nữa chứ! Nếu người ấy không có sức hút, thì có chê bai trang phục cũng chẳng có ý nghĩa gì…

Tất nhiên là cô ta không dám thốt ra những lời đó, đành phải lặng lẽ rời khỏi phòng để tiếp tục tìm kiếm.

Ngay sau khi Stylist rời đi không lâu, Trịnh An Như bước vào. Cô nhìn thấy đống lễ phục trong phòng và vẻ mặt khó chịu của Hàn Tử Huyên thì lập tức hiểu vấn đề. Cô liền đến gần để an ủi: "Tử Huyên, vẫn còn lo chuyện lễ phục à? Dựa vào bọn họ thì tìm được bộ đồ nào đẹp chứ? Yên tâm, Ninh phó tổng đã tự tay đặt hàng từ nước ngoài cho em rồi, nhất định sẽ về kịp trước đêm mai."

Nghe vậy, vẻ mặt Hàn Tử Huyên mới thoáng có chút dễ chịu. Nếu Ninh Tuyết Lạc đã tự mình lo lắng giúp cô thì chắc chắn không có gì phải lo.

Không biết nghĩ đến điều gì, Hàn Tử Huyên lại ngẩng đầu hỏi Trịnh An Như: "Có nghe gì về tiết mục của nhóm Ninh Tịch không?"

Khi vừa nhắc đến điều này, Trịnh An Như lập tức cười nhạt: "Có, dạo này họ vẫn đang luyện tập chuẩn bị cho tiết mục. Đó là một vở nhạc kịch cũ kỹ, xem ra bọn họ cũng thật có tài khi nghĩ ra được cái này!"

"Nhạc kịch..." Hàn Tử Huyên cũng lạnh lùng cười.

"Tự cho mình là khác biệt, xem ra bây giờ muốn nổi bật đến điên rồi! Cũng chẳng thấy thời đại này đang như thế nào, còn ai hứng thú với loại đó nữa chứ! Chắc chắn đến lúc đó khán giả sẽ ngủ gà ngủ gật mất, thật nực cười!" Nét mặt Trịnh An Như đầy sự khinh bỉ.

Nói xong, cô lại đầy hào hứng tiếp: "Ngược lại, phần dance của em chắc chắn sẽ khiến mọi người phải trầm trồ không thôi!"

...

Thời gian trôi nhanh và đã đến ngày cuối cùng.

Trong văn phòng làm việc của Từ Thao, một nữ diễn viên trẻ đang ngồi trên ghế salon, đôi tay run rẩy không biết bấu víu vào đâu: "Anh Thao… Em không thể làm được đâu… chuyện quan trọng như thế… nếu em làm hỏng thì sao…"

Từ Thao an ủi: "Tần Sương, em đã vào nghề được lâu rồi, mọi nỗ lực và cố gắng của em, anh đều thấy rõ. Em chỉ thiếu một cơ hội, và ngay lúc này, cơ hội đó lại đến với em, sao em có thể từ chối?"

Mặc dù vẫn bối rối, Tần Sương nói: "Anh Tịch định đổi tiết mục khác, vậy tại sao lại nhờ em diễn thay vai nữ chính? Không phải em không muốn giúp, mà… em lo rằng mình sẽ làm không tốt… gây thêm phiền phức cho công ty…"

Dù sao, cô cũng chỉ là một diễn viên kém danh tiếng, làm sao có thể đủ tư cách góp mặt trong một sự kiện lớn, hơn nữa lại đảm nhận vai diễn quan trọng đến vậy.

"Tiểu Tịch không thay đổi tiết mục, chỉ đơn giản là đổi vai thôi," Từ Thao không giải thích thêm mà tiếp tục khuyên nhủ: "Em còn phải sợ điều gì nữa? Em không tin vào bản thân, vậy có phải cũng không tin vào anh và Tiểu Tịch không?"

"Em có xuất thân chính quy và được đào tạo chuyên nghiệp. Trước khi gia nhập ngành giải trí, em cũng đã tham gia biểu diễn nhạc kịch và đóng kịch, nội dung vở 'Bóng ma trong nhà hát' em thuộc lòng, ngoài em ra thì sao có ai phù hợp hơn được? Ninh Tịch đã nói với anh rồi, cô ấy muốn giúp đỡ em. Đây chính là cơ hội ngàn vàng của em đấy, đừng bỏ lỡ nhé!"

Câu nói của Từ Thao càng làm Tần Sương cảm thấy áp lực: "Em vẫn cảm thấy mình không đủ năng lực…"

Từ Thao cố gắng thuyết phục, nói mãi mà cô nàng này vẫn cứng lòng như vậy khiến anh vô cùng bực bội. Thực tế, cô gái này cũng tốt bụng, ngoan ngoãn, nhưng chính vì quá hiền lành nên không có đủ dũng cảm để nắm bắt cơ hội.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện xoay quanh công việc chuẩn bị cho một sự kiện quan trọng, nơi Hàn Tử Huyên lo lắng về bộ lễ phục, được Trịnh An Như an ủi. Trong khi đó, Tần Sương, một diễn viên trẻ, đối diện với áp lực khi được mời diễn vai chính trong tiết mục của Ninh Tịch. Từ Thao khuyến khích Tần Sương nắm bắt cơ hội dù cô lo lắng về khả năng của mình. Câu chuyện thể hiện sự cạnh tranh trong ngành giải trí và áp lực mà các diễn viên trẻ phải đối mặt.

Tóm tắt chương trước:

Đêm Hội Ngôi Sao, sự kiện lớn của ngành giải trí, diễn ra vào lúc 8 giờ tối với bữa tiệc kéo dài bốn tiếng. Giang Mục Dã và Ninh Tịch chuẩn bị biểu diễn vở nhạc kịch 'Bóng ma trong nhà hát', nhưng gặp khó khăn trong việc tìm diễn viên cho vai 'bóng ma'. Trong khi đó, Hàn Tử Huyên lo lắng về trang phục dự lễ, thể hiện sự cạnh tranh khốc liệt. Tình hình căng thẳng khi thời gian bầu chọn chỉ còn lại bốn tiếng, tạo áp lực cho cả đội ngũ tham gia.