"Biết cái gì?" Doãn Ưu Ưu cười lạnh một tiếng.
"Chẳng lẽ em không muốn biết chuyện... cái đuôi vàng mà anh vừa ôm lấy lại sắp ngã? Hay là chuyện anh lại phải trở về với ngày tháng dẫn dắt bọn nghệ sĩ hạng bét lăn lộn khắp nơi?"
Từ Thao nhìn vẻ châm chọc của Doãn Ưu Ưu mà chẳng hề tỏ ra giận dữ chút nào, chỉ thản nhiên lắc đầu. "Ưu Ưu, em muốn châm chọc anh thế nào cũng được. Hôm nay anh tìm em không phải vì chuyện của Ninh Tịch mà chính là vì em."
"Bởi vì tôi?"
Doãn Ưu Ưu cười khẩy, dùng ánh mắt không thể tin nổi đánh giá Từ Thao một lượt từ trên xuống dưới rồi nói: "Vậy thì tôi thật sự phải cảm ơn lòng tốt của anh. Nhưng mà... bây giờ thay vì lo cho tôi, anh hãy nghĩ cách làm sao để dọn dẹp cái mớ hỗn độn của Ninh Tịch đi kìa. Bây giờ Ninh Tịch gây ra chuyện này, chỉ sợ rằng Tinh Thế của anh có lợi cũng không thể cứu vãn được cô ta đâu. Anh còn không chóng nghĩ xem có ai có thể bồi dưỡng tiếp không, miễn cho đến lúc Ninh Tịch đổ thì lại rơi vào cảnh lưu lạc 'đầu đường xó chợ'!"
Đối diện với sự châm chọc của Doãn Ưu Ưu, Từ Thao lại tốt tính tới mức chẳng có dấu hiệu gì là sẽ nổi giận, chỉ cười khổ: "Chuyện của Ninh Tịch không dễ giải quyết như thế, hôm nay anh đến tìm em cũng vì nhớ đến lúc đầu... khi em vẫn còn ở Tinh Thế..."
"Thời điểm đó em vừa mới bước vào Tinh Thế, anh liền phát hiện em có tiềm năng để trở thành ngôi sao nổi tiếng. Dù sau này em có nhảy sang Tinh Huy, dẫu anh rất bực vì người của mình bị Tinh Huy lôi kéo đi mất nhưng... chỉ cần em có thể phát triển thì cũng không sao cả."
"Ha ha... Từ Thao, bây giờ anh có giở ba cái trò tình cảm cũ rích ra với tôi thì cũng không có tác dụng gì đâu?" Thái độ của Doãn Ưu Ưu ngay từ đầu đã không có vẻ gì là dễ dãi cả.
Từ Thao cười khổ một tiếng: "Mấy ngày hôm nay thực sự tâm trạng anh cũng không tốt, thế nên mới muốn tìm ai đó tâm sự. Dù rằng em đã không còn ở Tinh Thế... nhưng dù sao chúng ta cũng là đồng nghiệp một thời gian, em cứ coi như đang thương hại anh, ngồi đây nói chuyện với anh cũng được."
Doãn Ưu Ưu cau mày, cứ cảm thấy Từ Thao hôm nay thật lạ... nhưng cứ nghĩ đến dáng vẻ Từ Thao dựa hơi Ninh Tịch mà diễu võ giương oai mấy bữa trước, thế là cũng không để tâm đến mà vui vẻ ngồi lại thưởng thức cái vẻ chán nản ê chề của Từ Thao.
"Có thể! Doãn Ưu Ưu tôi đây cũng không phải loại vô ơn, anh muốn nói gì thì nói đi!"
Trên gương mặt Từ Thao hiện lên nụ cười nhẹ nhàng nhưng trong đáy mắt anh ta lại thoáng loé lên nét lạnh lùng, làm sao mà anh ta lại không biết Doãn Ưu Ưu đang chờ đợi để cười nhạo anh ta cơ chứ?
"Ưu Ưu, tư chất của em cực kỳ tốt, lúc đầu khi ở Tinh Thế anh chọn lăng xê em cũng là vì muốn lăng xê ra một Nhất Tỷ hàng đầu, nhưng mà... bây giờ em ở Tinh Huy cũng rất khá, tuy rằng phía trên vẫn có Hàn Tử Huyên nhưng thế này cũng đã coi như rất tốt rồi."
Từ Thao chỉ ra vẻ vô tình nói nhưng lời này khi chui vào trong tai Doãn Ưu Ưu, lại hiện ra sự châm chọc đặc biệt.
Lúc đầu Doãn Ưu Ưu chọn nhảy sang Tinh Huy chính là vì mong chờ Tinh Huy có thể lăng xê mình lên, đẩy mình lên vị trí Nhất Tỷ của Tinh Huy. Nhưng ai mà ngờ được Hàn Tử Huyên lại cũng theo sang đè đầu cưỡi cổ cô ta, hại Doãn Ưu Ưu ở Tinh Huy khó mà tiến lên thêm được một bước nữa.
Khoảng thời gian trước đó, không dễ gì Ninh Tịch mới quay trở lại đè Hàn Tử Huyên xuống, khiến cho danh tiếng của Hàn Tử Huyên giảm sút nặng nề. Tinh Huy cũng đã chuẩn bị chuyển tài nguyên sang cho cô ta để bẩy cô ta lên trở thành Nhất Tỷ của Tinh Huy, nhưng mà...
Doãn Ưu Ưu đột nhiên cau mày, sở dĩ Tinh Huy có ý định muốn đẩy cô ta lên chính là vì Hàn Tử Huyên bị Ninh Tịch chèn ép đến mức không ngóc nổi đầu dậy, nhưng mà... một khi Ninh Tịch bị sự kiện "kẻ thứ ba" này lật đổ... vậy thì không ai có thể đè ép được Hàn Tử Huyên nữa!
Trước đó Doãn Ưu Ưu còn đang vui vẻ vì chuyện Ninh Tịch sắp đổ, nhưng bây giờ nghĩ lại cô ta đột nhiên nhớ đến tình cảnh của mình, lập tức không thể cười nổi nữa.
Trong chương truyện, Doãn Ưu Ưu và Từ Thao gặp gỡ để trò chuyện, nhưng sự căng thẳng rõ rệt giữa họ không thể bị che giấu. Từ Thao không ngừng nhắc đến quá khứ khi Doãn Ưu Ưu còn ở Tinh Thế, trong khi Doãn Ưu Ưu lại tỏ ra châm chọc và không mấy thiện cảm với thân phận hiện tại của mình. Cô lo lắng về vị trí của mình trong làng nghệ, đặc biệt là sự cạnh tranh với Hàn Tử Huyên và những khó khăn mà Ninh Tịch đang phải đối mặt. Cuộc trò chuyện chứa đựng những tâm tư sâu sắc và thực trạng khắc nghiệt của ngành giải trí.
Trong chương này, Từ Thao và các đồng nghiệp thảo luận về mối quan hệ phức tạp giữa Hàm Tử Huyên và Doãn Ưu ƪ. Dù có vẻ cạnh tranh, nhưng hai người lại có sự kết nối bất thường, khiến Từ Thao nghi ngờ rằng Doãn Ưu ƪ nắm giữ thông tin nhạy cảm về Hàm Tử Huyên. Sự thảo luận dần chuyển hướng sang việc Từ Thao tìm cách khai thác thông tin đó. Cuộc trò chuyện dẫn đến sự cạnh tranh và căng thẳng trong giới giải trí mà cả hai nhân vật chính phải đối mặt.