Những tiếng xì xào bàn tán xung quanh ngày càng lớn. Lục Đình Kiêu nhìn những bức ảnh được coi là giật gân với vẻ mặt không hề thay đổi, ánh mắt sâu thẳm không một gợn sóng nhìn về phía Ninh Tuyết Lạc, người đang cười điên cuồng với vẻ mặt đầy hưng phấn. Anh bình thản lên tiếng: "Cảm ơn cô Ninh hôm nay đã mang đến cho tôi những hồi ức quý giá về Tiểu Tịch."
"Cái gì? Hồi ức quý giá?"
Sự bối rối xuất hiện trên gương mặt Ninh Tuyết Lạc trong vài giây, sau đó cô ta nghe Lục Đình Kiêu nói tiếp: "Người đã khiến Tiểu Tịch mang thai mà cô Ninh vừa nhắc đến chính là tôi."
Sau một khoảng lặng lạ thường, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt như thể chúng sắp lồi ra ngoài.
"Hả? Cái… cái gì!!!"
"Ý của Lục Đình Kiêu là gì cơ?"
"Người kia chính là anh ta…"
Lúc này, đầu óc của Ninh Tuyết Lạc đã rối bời, vẻ mặt cô ta hiện rõ sự kinh ngạc không thể tin nổi: "Anh… anh nói cái gì? Lục tổng, cô đàn bà này rõ ràng là mang thai ngoài ý muốn! Tại sao lại…"
Lục Cảnh Lễ đứng bên cạnh cười lạnh lùng: "Ha ha, này cô! Lúc đầu cô mắng anh trai tôi là kẻ làm bầu người khác, giờ lại mắng Tiểu Bảo nhà tôi là con hoang, tôi thật sự rất bội phục sự dũng cảm của cô đấy!"
Những lời của Lục Cảnh Lễ càng khơi dậy một trận sóng gió.
"Tiểu Bảo??? Ý của Lục Cảnh Lễ là năm đó đứa bé trong bụng Ninh Tịch chính là Tiểu Bảo?"
"Đúng là mẹ của Tiểu Bảo nhưng lại là Ninh Tịch?"
"Vừa nãy Ninh Tuyết Lạc không nói rằng năm đó Ninh Tịch mười tám tuổi sao, tính ra thì cũng đúng thật!"
Trong những tiếng bàn tán ầm ĩ, ánh mắt lạnh băng của Lục Đình Kiêu đột nhiên quét qua tất cả mọi người có mặt ở đây. Khi bầu không khí đáng sợ đó ùa đến, phủ chụp xuống khiến tất cả mọi người ở đây bất giác im bặt.
Cả hội trường im lặng đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Một lúc lâu sau, Lục Đình Kiêu mới lên tiếng: "Xin lỗi các vị, vì sự sơ suất của chúng tôi mà tạo thành những hiểu lầm không đáng có. Tôi và Ninh Tịch quen biết nhau từ rất sớm, chỉ là trong khoảng thời gian đó có một số hiểu nhầm nên đành phải xa nhau vài năm. Sau khi Tiểu Tịch về nước, chúng tôi lại một lần nữa trở về bên nhau."
Lục Đình Kiêu thoáng ngừng lại một chút rồi nói tiếp: "Tiểu Bảo là con ruột của tôi và Ninh Tịch."
Nghe thấy câu nói đó, Ninh Tuyết Lạc đầu tiên là ngẩn ra, sau đó lập tức cười lên như điên cuồng: "Ha ha ha... Lục tổng thân mến, tôi không ngờ anh vì thể diện của mình mà lại có thể coi đứa con hoang đó thành con mình! Thật đúng là khiến người ta được mở rộng tầm mắt đấy!"
Lục Cảnh Lễ giờ đã hoàn toàn coi cô ta như một kẻ ngu, anh lạnh lùng nói: "Này cô, cái sự ngu xuẩn của cô mới thực sự khiến người khác được mở mang tầm mắt đấy. Có phải con của anh tôi hay không bản thân anh ấy còn không biết hay sao? Trước đây, vì một số thủ tục cần thiết buộc phải làm, chị dâu tôi đã làm giám định DNA với Tiểu Bảo, cô coi tất cả mọi người ở đây đều là kẻ ngu như cô hay sao?"
"Điều này… điều này là không thể! Chuyện này tuyệt đối không thể thế được!" Sống lưng Ninh Tuyết Lạc cứng đờ, nhưng giọng điệu cô ta vẫn rất kiên quyết.
Lục Cảnh Lễ nhướn mày: "Ồ? Không thể? Tại sao cô lại có thể nói 'không thể' một cách khẳng định như vậy được?"
Ninh Tuyết Lạc lập tức cứng họng, cô ta đương nhiên không thể nói ra nguyên nhân.
Năm đó… chính cô ta đã bỏ thuốc cho Ninh Tịch và cũng chính cô ta đã sắp xếp hai gã trai bao đó!
Tại sao lại có thể…
Không… không đúng…
Lúc đó, hai gã trai bao kia đã nói rằng khi bọn họ đến thì phát hiện Ninh Tịch đi nhầm phòng rồi…
Người đàn ông lạ mặt đã quan hệ với Ninh Tịch…
Lẽ nào…
Lẽ nào người đàn ông đó lại chính là Lục Đình Kiêu!
Nghĩ đến đây, gương mặt Ninh Tuyết Lạc tái nhợt, cả người cô ta run lên bần bật như thể vừa biết được chuyện gì đó rất đáng sợ.
Cái loại khả năng này thực sự sẽ khiến cô ta điên lên mất!
Trong một bữa tiệc, Lục Đình Kiêu bất ngờ công khai thừa nhận mình là cha của Tiểu Bảo, khiến Ninh Tuyết Lạc hoang mang và bối rối. Những tiếng xì xào bàn tán xung quanh càng lúc càng lớn khi Lục Cảnh Lễ tiết lộ câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa các nhân vật. Ninh Tuyết Lạc, trước sự khẳng định của Lục Đình Kiêu và những chứng cứ DNA, dần rơi vào trạng thái hoảng loạn khi nhận ra những việc mình đã làm trong quá khứ có thể dẫn tới tình huống hiện tại.
Trong bữa tiệc sinh nhật của Lục Đình Kiêu, hình ảnh quá khứ của Ninh Tịch hiện lên bất ngờ, cho thấy cô từng là thai phụ tại một bệnh viện. Những bức ảnh gây sốc khiến mọi người hoang mang và Ninh Tịch rơi vào trạng thái hoảng loạn. Lục Cảnh Lễ lo lắng, nhưng Lục Đình Kiêu an ủi cô. Ninh Tuyết Lạc, một nhân vật tai tiếng, lợi dụng tình huống này để công kích Ninh Tịch, khiến scandal bùng nổ và mọi người đều nghi ngờ về bí mật của cô. Tình huống trở nên căng thẳng khi mọi người đặt câu hỏi về cựu mối quan hệ giữa Ninh Tịch và nhà họ Lục.