Lục Đình Kiêu cúi xuống, nhẹ nhàng xoa đầu con trai: "Đúng vậy, con là con trai của ba và mẹ."

Khi nhận được câu trả lời chắc chắn từ ba, đôi mắt lấp lánh của cậu nhóc bỗng chốc sáng lên như hai viên ngọc vừa được lau sạch, ánh mắt cậu kiên định một cách kỳ lạ: "Tiểu Bảo biết mà, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy mẹ liền biết, mẹ chính là mẹ của Tiểu Bảo~"

Ninh Tịch nhìn Tiểu Bảo nhỏ đáng yêu trước mặt, khóe mắt cô hơi ươn ướt. Cô lập tức đưa tay ôm chặt Tiểu Bảo vào ngực: "Ừ, đúng vậy, bảo bối của mẹ, con mau véo mẹ một cái xem có phải mẹ đang nằm mơ không! Mẹ thế này mà lại có thể sinh ra một bảo bối vừa đáng yêu vừa thông minh, lại có thiên phú hơn người, ai gặp cũng yêu thương như vậy! Mẹ thật sự là lợi hại quá đi mất!"

Tiểu Bảo không véo Ninh Tịch mà lại thơm lên má mẹ mình một cái: "Tiểu Bảo cũng cảm thấy như đang nằm mơ, một người mẹ xinh đẹp và rực rỡ như công chúa thế này mà là mẹ của Tiểu Bảo! Tiểu Bảo vui lắm! Tiểu Bảo cũng rất lợi hại~"

Nhìn hai mẹ con tâm tình với nhau, khóe môi Lục Đình Kiêu cũng dần cong lên, gương mặt anh ngập tràn vẻ dịu dàng.

Còn về phần Lục Cảnh Lễ đang núp trong góc tối...

Cá chép nhỏ sắp buồn nôn chết mất: Hừm hừm! Hai mẹ con này đủ rồi nhé! Có ai như hai người mẹ hát con khen hay như vậy không? Anh lo ngay ngáy chạy đến chuẩn bị cứu hỏa, ai ngờ kết quả lại bị cho ăn thức ăn cho cún đến nghẹn… Hừm hừm, được rồi, hai vị ở nhà vẫn còn đang sốt ruột đợi kết quả đó, anh còn phải vội về để báo tin tốt này!

...

Đêm khuya, trong phòng ngủ.

Ninh Tịch dịu dàng hát ru Tiểu Bảo ngủ, cậu nhóc buồn ngủ lơ mơ mà vẫn không chịu buông tay ra khỏi gấu áo của cô, Ninh Tịch mỉm cười rồi cúi xuống hôn lên trán cậu: "Con yêu, ngủ đi, mẹ vẫn luôn ở đây."

Tiểu Bảo trong trạng thái mơ màng lầm bầm: "Ưm, mẹ ngủ ngon…"

Nói rồi, cậu còn dụi dụi mắt nhìn về phía Lục Đình Kiêu, lại mơ mơ màng màng thêm một câu: "Ba… cũng ngủ ngon…"

Lục Đình Kiêu nghe đến tiếng "ba" của Tiểu Bảo thì gương mặt anh bỗng dưng ngẩn ra, gần như không phản ứng kịp.

Nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc hiếm có của Lục Đình Kiêu, Ninh Tịch nhướn mày cười nhẹ: "Anh đừng nói với em rằng đây là lần đầu tiên Tiểu Bảo gọi anh là ba nhé?"

Lục Đình Kiêu: "…"

Quả thật là lần đầu tiên Tiểu Bảo gọi anh là "ba".

Ninh Tịch có chút vừa khóc vừa cười: "Là lần đầu tiên thật sao?"

Lục Đình Kiêu: "…" Ừ, anh thảm thế đấy!

"Phụt…"

Có vẻ như có hơi thảm thật, Ninh Tịch cố nhịn cười rồi hôn nhẹ lên môi Lục Đình Kiêu một nụ hôn an ủi: "Đừng đau lòng mà, sau này Tiểu Bảo chắc chắn sẽ gọi anh một cách công khai thôi!"

Lục Đình Kiêu cũng cúi xuống hôn lại cô: "Ừ, nhờ phúc của phu nhân."

Ninh Tịch ngẩng đầu nhìn người đàn ông của mình rồi chớp chớp mắt nói: "Lục Đình Kiêu, đợi em tìm một cơ hội thích hợp rồi chúng ta công khai nhé?"

Lục Đình Kiêu nghe vậy, gương mặt bỗng chốc ngẩn ra.

"Ừm, ý của em chính là như thế đấy, là công khai toàn bộ."

Lục Đình Kiêu dường như cảm thấy cổ họng mình đang nghẹn lại: "Phía em không có vấn đề gì chứ?"

Ninh Tịch phân tích: "Bây giờ, fan của em cũng đã ổn định rồi, em cũng có thể bắt đầu thay đổi hình tượng của mình trong mắt công chúng. Công bố chuyện kết hôn chắc chắn sẽ không có ảnh hưởng gì quá lớn đối với em mà ngược lại còn có lợi cho việc thay đổi hình tượng."

Giọng nói của Lục Đình Kiêu hơi khàn đi: "Ừm."

Ninh Tịch cười hi hi rồi lại hôn một cái lên gương mặt đẹp trai của anh yêu nhà mình: "Vậy bây giờ em chuẩn bị luôn, nếu không có gì ngoài ý muốn, đợi sau khi em hết bận và thuận lợi ký hợp đồng xong với bộ phim mới của Thẩm Miên, vậy là ok rồi!"

"Vậy thì cảm ơn phu nhân đã cho anh được danh chính ngôn thuận."

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Lục Đình Kiêu và Ninh Tịch thể hiện tình cảm ấm áp với con trai Tiểu Bảo. Tiểu Bảo vui mừng khi biết mẹ là mẹ của mình và thể hiện sự yêu thương dành cho Ninh Tịch. Cảnh buổi tối, Ninh Tịch ru Tiểu Bảo ngủ và cậu bé gọi Lục Đình Kiêu là 'ba', tạo nên khoảnh khắc xúc động cho cả hai bậc phụ huynh. Ninh Tịch gợi ý về việc công khai mối quan hệ của họ, cho thấy sự tự tin và mong muốn thay đổi hình ảnh trước công chúng, trong khi Lục Đình Kiêu bày tỏ sự nỗ lực đáp ứng nguyện vọng của vợ mình.

Tóm tắt chương trước:

Chương truyện diễn ra trong bầu không khí căng thẳng và đầy cảm xúc. Lục Đình Kiêu, sau một tai nạn hỏa hoạn, tìm thấy sự an ủi trong tình yêu với Ninh Tịch. Hai người chia sẻ những khoảnh khắc ngọt ngào khi Lục Đình Kiêu thổ lộ về những điều anh chưa nói và những bí mật liên quan đến Tiểu Bảo. Ninh Tịch, hiểu rõ tâm trạng của anh, cũng thể hiện sự đồng cảm. Cảm xúc dâng trào khi Tiểu Bảo xuất hiện, khiến mọi chuyện trở nên sâu sắc hơn, đồng thời làm sống dậy những câu hỏi từ quá khứ mà họ phải cùng nhau đối mặt.