Hàn Kiêu siết chặt cô gái trong lòng như thể đang ôm lấy cả cuộc sống của mình: "Xin lỗi... Đây là lỗi của anh... lỗi của anh vì đã không tìm thấy em..."
Trên khuôn mặt Annie không có một chút cảm xúc nào, nhưng cô lại không thể kiểm soát được những giọt nước mắt của mình. Thực sự cô cũng không biết vì sao mình lại khóc. Chỉ là... khi nghe thấy giọng nói của người đàn ông này, nghe thấy những lời ấy, nước mắt của cô cứ thế tuôn rơi.
"Đi theo anh, anh sẽ giúp em nhớ lại mọi chuyện."
Hàn Kiêu nắm tay cô rồi nhanh chóng quay người đi, để lại Ninh Tịch đang bối rối ở lại với tâm trạng rối bời.
"Đại thần! Chờ một chút! Thuốc... thuốc giải đâu!!!"
Hàn Kiêu dừng lại, hơi ngạc nhiên, sau đó một cách máy móc nhìn cô gái đang bị anh kéo đi: "Ừ, U Ca, thuốc giải đâu?"
Annie ngơ ngác nhìn vào mắt anh, như thể bị mê hoặc, cô lấy ra một túi thuốc trong người và đưa cho anh.
Hàn Kiêu nhận lấy gói thuốc rồi ném cho Ninh Tịch ở phía sau, sau đó anh bế bổng Annie lên như bế công chúa. Bởi vì giờ đây Annie đã không còn sức, hình bóng hai người nhanh chóng biến mất giữa rừng cây dày đặc.
Tất cả mọi người ở phía sau lúc này đều há hốc miệng nhìn nhau.
Ninh Tịch ngây ra nhìn gói thuốc giải trong tay và lẩm bẩm: "Đại thần thật lợi hại! Không ngờ lại dùng đến sắc đẹp để lấy được thuốc giải..."
"Cuối cùng Annie và đại thần có mối quan hệ gì với nhau vậy?" Phong Tiêu Tiêu liền chớp mắt hỏi.
"Cô gái đó hình như là U Ca - người mà cậu Hàn yêu say đắm. Nhưng dường như U Ca bị mất trí nhớ thì phải?" Ông trùm châu Âu bất ngờ lên tiếng.
"Mất trí nhớ á..."
Ninh Tịch suy nghĩ một lúc rồi thử hỏi: "Có lẽ... năm đó U Ca không chết, mà được gia đình họ Vân vô tình cứu, nhưng cô ấy lại bị mất trí nhớ. Vân gia thấy được khả năng của cô ấy nên đã nhận cô làm con nuôi. Vì Vân Thanh Trạch trông giống Hàn Kiêu, nên mặc dù U Ca mất trí nhớ, cô ấy vẫn có bản năng cảm thấy gần gũi với anh ta. Chính vì vậy, cô ấy cũng rất coi trọng anh ta, cái chết của anh khiến cô ấy chịu đả kích lớn, dẫn đến hàng loạt hành động báo thù cực đoan như vậy..."
"Ôi! Hóa ra vừa rồi Annie lại ngoan ngoãn như vậy vì Hàn Kiêu mới là người khiến cô ấy yêu thật lòng?" Đường Lãng chợt tỉnh ngộ.
Tiêu Phong Phong nghe vậy cũng lẩm bẩm: "Ơ, không biết Annie và đại thần sẽ phát triển thế nào nhỉ..."
Ninh Tịch nắm chặt gói thuốc giải trong tay nhìn về phía bóng dáng hai người vừa rời đi: "Hy vọng rằng Annie có thể khôi phục lại trí nhớ, muội tin rằng đại thần nhất định có cách!"
Nói rồi, Ninh Tịch quay sang ông trùm châu Âu để cảm ơn: "Ông Giles, cảm ơn ông đã kịp thời đến giúp đỡ."
Nếu hôm nay Giles không xuất hiện kịp thời, thì dù những tay súng bắn tỉa có bị tiêu diệt hơn phân nửa, hai bên vẫn khó tránh khỏi một cuộc giao tranh đẫm máu.
"Là tôi đã gây rắc rối cho mọi người." Giles thở dài nói.
"Nhưng cháu thật không ngờ, ông lại... lại..."
Nhà sản xuất cùng làm việc với cô, một ông lão hiền từ bỗng trở thành ông trùm của thế giới ngầm châu Âu trong truyền thuyết. Ninh Tịch cảm thấy thật sự quá kỳ diệu.
Giles mỉm cười nói: "Giờ tôi chỉ là một nhà sản xuất thích làm phim điện ảnh thôi."
Giles nói rồi lại nhìn Ninh Tịch thêm vài lượt, sau đó thở dài nói tiếp: "Tiểu Tịch, cháu thực sự rất giống Caroline... Năm đó, con bé bất chấp sự phản đối của ông, nhất quyết muốn bước chân vào ngành điện ảnh. Cháu giống hệt nó, bắt đầu từ những vai diễn phụ, một mình tạo dựng sự nghiệp trong thế giới nghệ thuật thứ bảy. Nó rất nghiêm túc và nỗ lực. Con bé nói rằng đóng phim là điều nó yêu thích nhất, là cuộc sống của nó... Nó đã hết lòng mong muốn có sự công nhận từ ông... nhưng tiếc rằng... khi ông cuối cùng hiểu được nó... thì nó đã gặp phải sự cố trong một lần quay phim... "
"Giờ thấy cháu, ông lại có cảm giác như đang gặp lại con bé vậy... Ông có rất nhiều con trai nhưng chỉ có hai cô con gái. Cô con gái ấy là Carosan, vì bị ông ép kết hôn với cậu Hàn nên đã bỏ nhà ra đi, đến giờ cũng không chịu gọi ông là cha. Còn Caroline cuối cùng lại ra đi vì sự cố chấp của ông, chỉ vì con bé rất mong mỏi sự thừa nhận từ ông nên đã liều mạng như vậy... Thế nên mới xảy ra chuyện đáng tiếc kia..."
Trong chương này, Đường Lãng và Ninh Tịch nhận thấy hành động của Hàn Kiêu đối với Annie có những nét bất thường, giống như một cặp tình nhân. Khi Hàn Kiêu ôm Annie và gọi cô là U Ca, sự thật về mối liên hệ giữa họ bắt đầu hé lộ. Annie cảm thấy sự quen thuộc với Hàn Kiêu, nhưng cũng đầy mâu thuẫn khi nhớ về người mà cô đã mất. Những bí mật về quá khứ bắt đầu trỗi dậy, khiến mọi người xung quanh không khỏi ngạc nhiên.
Chương truyện mô tả cuộc gặp gỡ đầy cảm xúc giữa Hàn Kiêu và Annie, khi anh chàng ôm chặt cô như để bảo vệ cuộc sống của mình. Annie, mặc dù không biểu lộ cảm xúc, lại không ngăn được nước mắt khi nghe giọng nói của anh. Hàn Kiêu được biết đến với sự mạnh mẽ, nhưng cũng thể hiện sự lo lắng về trí nhớ của Annie, người anh đã yêu. Cuộc hội thoại giữa các nhân vật hé mở những bí mật về mối quan hệ trong quá khứ của họ, đồng thời gợi ý rằng Annie có thể đã mất trí nhớ và cần được giúp đỡ để hồi phục ký ức.