Lục Cảnh Lễ nuốt nước bọt, có chút ngập ngừng nói: "Anh, đừng nói với em... người mà anh mời đến chính là Tiểu Bảo đó sao?" Đường Lãng nhìn người đệ cưng của mình với vẻ mặt đầy đồng tình: "Đúng là cha ruột mà..."
Tiểu Bảo không thèm để ý đến hai người họ, mà đi thẳng đến trước mặt Annie, dùng đôi mắt to tròn sáng ngời nhìn cô với sự thân thiện và yêu thích: "Chị Annie~"
Vừa thấy Tiểu Bảo, vẻ mặt lạnh lùng của Annie lập tức trở nên dịu dàng: "Tiểu Bảo!" Đối với Tiểu Bảo, cảm giác của cô vẫn khá phức tạp. Năm đó, khi cô ẩn núp bên cạnh Lục Đình Kiêu không biết bao lâu mà vẫn không tìm thấy cơ hội ra tay, cứ mãi gần như sắp từ bỏ thì cô lại phát hiện ra sự tồn tại của đứa trẻ này... Chính vì vậy mà cô quyết định bắt đầu cuộc trả thù kéo dài tận bảy năm.
Đứa trẻ này được chính tay cô cứu sống, năm đó khi bế nó trên tay, chỉ là một thứ xanh xanh tím tím lạnh như băng. Thế mà, lúc gặp lại... đôi mắt trong sáng, sạch sẽ vừa ngây ngô lại vừa đáng yêu của nó khiến cô không thể nhìn thẳng vào ánh mắt đó. Đến tận bây giờ cô cũng không biết, lúc ấy tại sao mình lại đưa cho Tiểu Bảo cái túi thơm chứa thuốc giảm bớt độc tính. Phải chăng là vì thời cơ chưa chín muồi, hay đơn giản là cảm giác không đành lòng hiện lên trong khoảnh khắc?
Đứa trẻ này vẫn ngây thơ chẳng hay biết gì, vẫn coi cô như một người chị dễ thương. Tiểu Bảo đứng trước mặt Annie, nghiêm túc ôm quyền nói: "Chị Annie, cửa thứ ba sẽ là em tiếp chiêu với chị, xin được chỉ giáo." Annie chậm rãi ngồi xuống, vuốt đầu Tiểu Bảo, trong mắt cô tràn đầy sự yêu chiều: "Chị nhận thua."
Nếu không có Tiểu Bảo, thì sẽ không có tất cả mọi thứ sau đó, cô cũng sẽ không gặp lại Hàn Kiêu, không khôi phục lại trí nhớ và cũng sẽ không tìm lại được chính mình... Suốt đời chỉ biết chìm đắm trong một cuộc trả thù giả tạo. Đừng nói là nhận thua, trong cuộc đời này, cô sẵn lòng làm bất cứ chuyện gì để bù đắp cho đứa trẻ này.
Tiểu Bảo nghe vậy thì trên gương mặt nhỏ nhắn của cậu bé bỗng hiện lên vẻ rối rắm: "Vậy em thắng mà... nhưng lại không có chút tự hào nào cả." Annie cười nói: "Làm sao lại không chứ, em dựa vào sức hút của mình để đánh thắng chị còn gì nữa! Chị thua một cách cam tâm tình nguyện đấy!"
Chỉ vừa mới dứt lời, Hàn Kiêu đứng bên cạnh liền hiện lên vẻ lạnh lẽo, anh ta nhìn chằm chằm vào Tiểu Bảo với ánh mắt u ám: "Nhóc con, hai chúng ta phải đánh một trận." Annie lập tức quăng cho gã thiếu niên ấu trĩ đó một cái lườm sắc lẹm.
Tiểu Bảo cảm thấy hơi xấu hổ, cậu bé mím môi nói: "Cảm ơn chị, chị Annie~" Phong Tiêu Tiêu vốn tưởng mình nắm chắc phần thắng, giờ đây lại trố mắt há hốc mồm khi chứng kiến cảnh này, suýt nữa thì rơi luôn xuống đất: "Đờ phắc! Mẹ, thế mà cũng được à? Lục Đình Kiêu, anh gian xảo vừa thôi! Các người chơi ăn gian, phạm quy rồi! Không tính!"
Lục Cảnh Lễ ôm bụng cười mãi không thôi: "Ha ha ha!!! Có hiểu gì là bình bất yên trác không? Hơn nữa Tiểu Bảo nhà tôi đã dùng chiêu đáng yêu vô địch đấy nhé! Thắng một cách quang minh chính đại nha!"
Đường Lãng cũng phụ họa theo: "Người nên nói câu này là bọn tôi mới đúng, bây giờ qua hết cả ba cửa rồi nha, cấm mấy người giở trò chơi xấu đấy!" Phong Tiêu Tiêu suy sụp, túm lấy cái khung cửa: "Hừm! Không được, Tiểu sư muội của bản cô nương! Chúng ta đã thề nguyện rằng muội là gió tỷ là cát, quấn quấn quyết quyết đến tận chân trời gốc bể mà..."
Đường Lãng lôi xềnh xệch Phong Tiêu Tiêu đang say khướt đi: "Được rồi, được rồi, còn cản trở chuyện tốt của Tiểu sư muội, cẩn thận Tiểu sư muội mà biết lại cào chết muội luôn đó! Nhị sư huynh dẫn muội đi uống rượu nhé! Ngoan!!!"
"Cút đi, ai thèm đi uống rượu với một lão già khọm như huynh! Muội không đi!" Đường Lãng vuốt vuốt gương mặt điển trai của mình, làm như mình vừa trúng một đòn mất hơn một vạn máu: "Cha tìm cho con một Tiểu Thịt Tươi tươi ngon nhé, được không?"
"Không đi!"
"Hai vậy!"
"Được, đi luôn!"
Sau khi kẻ đầu têu ra trò này bị lôi đi, tất cả mọi người đều rất hiểu rằng nếu dám quậy nữa thì dù tâm trạng Đại Ma Vương nào đó ngày hôm nay có tốt đến bao nhiêu, kiên nhẫn đến đâu... e rằng cũng sắp hết chịu nổi rồi ^^!
Lục Ma Vương: Ha ha, cuối cùng cũng được “động phòng”.
Ninh Tịch: Bảo bối trong bụng, muốn đi ngủ T.T!!!
Trong chương này, các nhân vật đối diện với thử thách thứ ba để vào buổi tiệc của Lục Đình Kiêu, đó là đánh bại Annie, một nhân vật mạnh mẽ được mệnh danh là Sát Thần. Đường Lãng và Lục Cảnh Lễ hoang mang không biết làm sao, nhưng họ hy vọng có sự giúp đỡ từ Hàn Kiêu. Khi tình hình đang căng thẳng, một nhân vật bất ngờ xuất hiện - Tiểu Bảo, khiến mọi người bối rối. Sự hài hước và kịch tính dần lộ diện khi họ phải đối mặt với tình huống thú vị này.
Chương truyện xoay quanh mối quan hệ phức tạp giữa Tiểu Bảo và Annie, người đã từng giúp cậu sống sót nhưng cũng là động lực cho cuộc trả thù của cô. Khi Tiểu Bảo thể hiện sức hút của mình tại cuộc thi, Annie cảm thấy một niềm tự hào lẫn hối tiếc. Hàn Kiêu tỏ ra ghen tị với Tiểu Bảo và cảm giác bất công trong cuộc thi đã dấy lên sự bứt rứt trong nhóm bạn. Cuối cùng, mọi người đều hứng khởi và vui vẻ bên những trò chơi, nhưng vẫn giữ trong lòng những mối liên hệ sâu sắc và những bí mật ẩn giấu.