“Không làm gì.”

“Chẳng lẽ giác quan thứ sáu của em có vấn đề? Cái này không thể nào...” Lục Cảnh Lễ gãi đầu, vẻ khó hiểu.

Cuối cùng cũng xong bữa cơm, Ninh Tịch cảm giác như mình vừa trải qua một trận chiến, lúc nào cũng phải cảnh giác, sẵn sàng đối phó với những cuộc tấn công đột ngột từ “kẻ thù”.

Ninh Tịch đứng dậy dọn bát đũa: “Tôi đi rửa bát!”

Lục Cảnh Lễ vẫn chưa ăn xong miếng sườn cuối cùng trong đĩa, nghiêng đầu ý nhị nói: “Để tôi làm cho!”

“Không cần, không cần, không cần! Để tôi rửa, để tôi rửa!” Ninh Tịch vội vàng bê bát đi, nếu không làm gì thì chắc chắn cô sẽ phát điên mất.

Lục Cảnh Lễ ngượng ngùng nhìn Lục Đình Kiêu một cái rồi tiếp lời: “Cô đã vất vả nấu nướng như vậy rồi, sao có thể để cô rửa bát chứ! Tôi ăn nhiều nhất, đương nhiên tôi phải rửa!”

Nói xong, Lục Cảnh Lễ quay sang nhìn anh trai, hy vọng được khen thưởng.

Kết quả, Lục Đình Kiêu chỉ lạnh lùng liếc anh một cái: “Để Ninh Tịch rửa đi.”

“Ôi...” Lục Cảnh Lễ hoảng hốt, không thể tin vào những gì mình vừa nghe.

Hôm nay mặt trời mọc ở đâu vậy?

Người mà lại để Ninh Tịch đi rửa bát?

Cái này thật sự không hợp lý!

Lục Cảnh Lễ vò đầu bứt tóc, không hiểu nổi suy nghĩ của anh trai, thì Lục Đình Kiêu nhìn anh, nhàn nhạt nói: “Dẫu sao em cũng là khách.”

Lục Cảnh Lễ trợn mắt há mồm, chỉ vào mình ngạc nhiên: “Hả??? Em là khách???”

Ý là Ninh Tịch và anh mới là người một nhà còn em thì không phải, phải không???

Ninh Tịch đứng bên cạnh, hai má bỗng đỏ ứng, bất đắc dĩ đỡ trán, cuối cùng lạch bạch chạy lên lầu...

Tiểu Bảo ngơ ngẩn nhìn cô Tiểu Tịch đột nhiên bỏ chạy, dù không hiểu nguyên nhân nhưng cũng biết ba ba lại bắt nạt cô rồi, vì vậy nhóc không vui trợn mắt nhìn Lục Đình Kiêu một cái, sau đó cũng nhấc chân nhỏ chạy theo.

Lục Cảnh Lễ cứ thế mà bất ngờ bị “thức ăn cho chó” quăng cho đầy mặt, anh ta ngớ người nhìn Ninh Tịch đang chạy thục mạng, khó khăn bật ra câu: “Anh, đây là cái mà anh gọi là không làm gì sao? Ngay cả cô em hung hãn như Tiểu Tịch còn bị anh đùa cho đỏ mặt bỏ chạy đấy!!!"

“Em đã nói giác quan thứ sáu của em không sai mà! Anh rốt cuộc đã làm cái gì! Mỗi ngày em đều cẩn thận từng li từng tí chẳng dám để lộ, kết quả anh lại phát điên lên tấn công dồn dập như thế... Ít nhất cũng phải gọi điện báo cho em một câu, để sau này em biết mà phối hợp với anh chứ…”

Lục Cảnh Lễ than thở như Đường Tăng tụng kinh cả nửa ngày, còn Lục Đình Kiêu chỉ trả lời ngắn gọn ba chữ: “Đi rửa bát.”

Nói xong, anh cũng xoay người lạnh lùng lên lầu.

Lục Cảnh Lễ: “...”

Anh đây bị dồn đến mức gần như muốn thổ huyết mà cuối cùng vẫn phải đi rửa bát?

Bị lợi dụng để làm trò tình cảm xong rồi vứt bỏ? Nhân tính đâu? Thiên lý đâu? Còn chút tình anh em nào nữa không?

Đêm yên tĩnh, Ninh Tịch mở to mắt nằm trên giường.

Đã qua tận mấy tiếng rồi mà trái tim cô vẫn đập với tốc độ không bình thường.

Quả thật là gặp quỷ mà!

Dù gì cô cũng đã trải qua bao nhiêu sóng gió, vậy mà chỉ vì một câu nói của một người đàn ông mà lại cảm thấy lúng túng như thế, cả trái tim như nai con chạy loạn1, thật giống như thiếu nữ chưa từng có kinh nghiệm yêu đương...

1 Nai con chạy loạn: Là biểu hiện của sự rung động, thầm mến ai đó.

Cô không dám tưởng tượng tương lai sẽ ra sao…

Không được, không thể cứ ngồi đó chờ chết như vậy được!

Lúc này, đồng hồ “Keng” một tiếng, giờ đã là mười hai giờ đêm.

Ninh Tịch bò dậy, bắt đầu lục tung mọi thứ lên...

Tóm tắt chương này:

Chương truyện xoay quanh bữa cơm giữa Ninh Tịch và hai anh em Lục Cảnh Lễ, Lục Đình Kiêu. Sau khi nấu ăn, Ninh Tịch quyết định rửa bát nhưng bị Lục Cảnh Lễ phản đối. Tuy nhiên, Lục Đình Kiêu lại một mực để Ninh Tịch làm công việc này, khiến Lục Cảnh Lễ bối rối và thắc mắc về hành động của anh trai. Cuối cùng, Ninh Tịch rời đi trong tâm trạng lúng túng và những câu hỏi về tình cảm của mình, tạo ra sự căng thẳng và hài hước trong mối quan hệ giữa các nhân vật.

Tóm tắt chương trước:

Chương truyện miêu tả những cảm xúc mơ hồ của Ninh Tịch sau lần đầu tiên cô và Lục Đình Kiêu hôn nhau. Cô lo lắng về kế hoạch của mình khi nhận ra Lục Đình Kiêu có thể biết mọi chuyện. Trong khi đó, Tiểu Bảo, với bức tranh đặc biệt vẽ cả ba người, gây bất ngờ cho cô. Sau một ngày vui vẻ thả diều, Ninh Tịch quyết định nấu ăn cho cả nhà, và Lục Cảnh Lễ bỗng nghi ngờ về mối quan hệ của anh trai với Ninh Tịch.