Ninh Tịch đạp ga, đánh lái, ở khúc cua, cô bất ngờ tăng tốc, chiếc xe lướt qua sát vách đá, vượt qua xe của A Ca.

“Mẹ kiếp! Thằng điên này! Thật sự muốn chết à!” A Ca tức giận chửi thề.

Kết quả cuối cùng không có gì bất ngờ, chỉ có ngũ quái mới có thể thắng được những kẻ liều mạng.

Đến vạch đích, Hương Hương như một chú chim nhỏ vui sướng ôm lấy cúp và tiền thưởng trước ngực Ninh Tịch, đưa đôi môi đỏ mọng lên chờ đón.

Ninh Tịch không từ chối, khẽ nghiêng người lại gần cho cô hôn, nhưng khi đôi môi của Hương Hương sắp chạm vào, Ninh Tịch hơi nghiêng đầu, vì vậy đáng lẽ ra là một nụ hôn nóng bỏng thì Hương Hương chỉ nhận được một nụ hôn lên gò má.

Hương Hương đỏ mặt, cảm thấy không hài lòng, dậm chân: “Anh Tịch thật đáng ghét!”

A Ca đứng bên cạnh, tức giận nhìn nữ thần của mình hôn người khác, mắt đỏ ngầu, ném mũ bảo hiểm xuống: “Đờ mờ, cái mặt thế kia cũng hôn được!”

Hương Hương không thèm để ý đến cậu ta, kéo tay Ninh Tịch làm nũng: “Anh Tịch, tối mai chúng em cũng có một trận đấu đấy, anh có đi cùng không?”

“Không được, mọi người cứ chơi đi!” Ninh Tịch từ chối.

Hương Hương thất vọng, sau đó không kiềm chế được hỏi một câu mà cô rất thắc mắc bấy lâu nay: “Anh Tịch, em thấy anh rất bí ẩn nha! Rốt cuộc anh làm nghề gì? Sao suốt ngày thấy bận rộn vậy!”

“Bí mật!” Ninh Tịch để lại một nụ cười thần bí, rồi vẫy tay chào tạm biệt và quay đi.

Nhìn bóng lưng của anh, khuôn mặt Hương Hương tràn ngập si mê...

Một chàng trai thật tuyệt vời! Đây là người đàn ông duy nhất không bị mỹ nhân kế của cô ta ảnh hưởng!

Nhất định cô ta phải chinh phục cho bằng được!

...

Rạng sáng hôm sau, khi về đến khách sạn, Ninh Tịch gần như chỉ vừa nằm lên giường đã thiếp đi ngay.

Dù chỉ ngủ được hơn ba tiếng, nhưng tâm trạng của cô đã tốt hơn nhiều so với tối hôm trước.

Hôm nay có hai cảnh quay, một cảnh đánh trận khá kịch liệt và một cảnh lớn vào buổi tối. Ninh Tịch đã thể hiện hoàn hảo từ đầu đến cuối, không mắc phải bất kỳ sai sót nào.

Khi kết thúc buổi quay, Quách Khải Thắng rất hài lòng, “Không tệ không tệ, hôm nay Ninh Tịch có trạng thái tốt hơn nhiều so với hai hôm trước! Nếu cứ tiếp tục như thế này, chúng ta chắc chắn sẽ kịp tiến độ!”

Ninh Tịch thở phào nhẹ nhõm: “Tôi sẽ cố gắng!”

Khi trở về khách sạn, Giang Mục Dã như chú chó con, xoay vòng quanh cô.

Ninh Tịch lập tức tung một cú đấm: “Sắp lên cơn à? Quẩy vừa thôi, sắp ngất rồi đây! Biến thành chó lông vàng luôn rồi hả?”

Giang Mục Dã híp mắt: “Ninh Tiểu Tịch, khai thật đi, tối qua bà đã làm gì? Sao hôm nay hăng hái như vậy?”

“Ngủ! Tôi có thể làm gì ngoài việc ngủ cơ chứ!”

“Vớ vẩn, một giờ đêm hôm qua tôi gọi chuông phòng bà mà không thấy bà ra mở cửa, tối qua bà đi đâu?”

“Mẹ kiếp! Nửa đêm không có chuyện gì thì đừng bấm chuông!”

“Đừng có đánh trống lảng! Tôi đang nói bà đấy, Ninh Tịch, bà không làm chuyện phạm pháp gì đấy chứ?”

“Chậc, hình như có chút phạm pháp, bị bắt thì chắc phải vào đồn cảnh sát ăn cơm vài hôm...”

...

Ninh Tịch không hé răng nửa lời về chuyện đêm đó, Giang Mục Dã cũng chỉ có thể ngồi canh trước cửa hai đêm liền, chỉ cần chắc chắn cô không đi cả đêm thì mới yên tâm.

Hai ngày tiếp theo, trạng thái của Ninh Tịch vẫn duy trì ổn định.

Chớp mắt đã ba ngày trôi qua kể từ khi cô chính thức ngả bài với Lục Đình Kiêu.

Trong ba ngày này, Lục Đình Kiêu không hề liên lạc với cô lần nào, cô cũng cố gắng không chú ý đến bất kỳ thông tin nào về anh, dồn hết sức lực vào công việc.

Tuy nhiên, thỉnh thoảng cô lại không hiểu sao lại nhớ đến buổi tối hôm nào đó...

Lục Đình Kiêu bất ngờ ôm lấy cô từ phía sau, nói với cô, “Ninh Tịch, tôi rất nhớ em, giống như đã rất lâu rồi không được nhìn thấy em...”

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Ninh Tịch tham gia một cuộc đua xe đầy kịch tính và vượt qua cả A Ca để giành chiến thắng. Sau cuộc thi, Hương Hương thể hiện tình cảm với Ninh Tịch nhưng chỉ nhận được nụ hôn nhẹ trên má. Hương Hương thắc mắc về nghề nghiệp bí ẩn của Ninh Tịch, trong khi Ninh Tịch tập trung vào công việc sau một đêm không ngủ. Tại phim trường, thái độ Ninh Tịch khiến mọi người bất ngờ, nhưng sự im lặng từ Lục Đình Kiêu làm cô đôi lúc nhớ nhung. Mọi chuyện diễn ra đầy cảm xúc và những mảnh ghép tình cảm giữa các nhân vật cũng dần lộ diện.

Tóm tắt chương trước:

Trong một buổi đua xe đầy hào hứng, Hương Hương thể hiện sự ủng hộ mạnh mẽ với Anh Tịch, khiến A Ca ghen tị vì sự chú ý của cô dành cho anh. Bầu không khí sôi nổi của nhóm bạn trẻ không chỉ xoay quanh cuộc đua mà còn về tình cảm và vẻ đẹp ngoại hình. Ninh Tịch, ẩn danh dưới cái tên Đường Tịch, tham gia để tìm không gian thoải mái trong những ngày bận rộn. Cuộc đua bắt đầu với tiếng súng lệnh, mọi người bùng nổ trong sự hồi hộp và phấn khích, đẩy các giới hạn của bản thân và khám phá những cảm xúc mới mẻ.