Lục Cảnh Lễ nhất thời hoảng sợ, không biết nói gì. Anh trai anh không phải đang định làm hại gia đình Giang thực sự đấy chứ? Liệu có phải anh ấy thật sự đã quyết định không nhận họ hàng gì với họ? Cho dù gia đình Giang không có quan hệ huyết thống với họ, nhưng vẫn tồn tại mối liên hệ từ mẹ của Giang Mục Dã, và cha mẹ anh rất yêu quý cô con gái của bạn cũ này!
Nhưng khi suy nghĩ kỹ, Lục Cảnh Lễ lại cảm thấy có điều gì không ổn. Nhìn tính cách của anh trai, nếu anh thực sự muốn làm điều gì đó với gia đình Giang hay Giang Mục Dã, thì hẳn đã ra tay từ lâu, chứ không thể nào ba ngày không có một động tĩnh nào...
Rốt cuộc đây là chuyện gì?
"Có chuyện gì?"
Giọng nói lạnh lùng vang lên từ trong phòng, khiến Lục Cảnh Lễ giật mình tỉnh táo lại. Anh vội vàng nói: "Có... ba mẹ vừa gọi điện tới, bảo rằng Tiểu Bảo không khỏe, bảo anh nhanh chóng qua đó!"
Lục Đình Kiêu lại châm một điếu thuốc khác: "Chuẩn bị xe."
"Dạ!"
Lục Cảnh Lễ lập tức chạy ra ngoài, trong lòng thầm cảm thấy may mắn. May mà anh trai của anh không đến mức bỏ mặc cả con trai mình...
Tại nhà cũ của Lục gia, Lục lão phu nhân lo lắng đi qua đi lại trước cửa. Vừa nhìn thấy Lục Đình Kiêu, bà lập tức chạy tới nghênh đón: "Đình Kiêu, mau vào đi! Nhanh xem Tiểu Bảo như thế nào!"
Lục Sùng Sơn không hài lòng nói: "Con biết về nhà đó, Tiểu Bảo ốm mà con không thèm nghe máy, con có xứng làm cha của Tiểu Bảo không?"
Sắc mặt Lục Đình Kiêu tái nhợt như người bệnh, anh lạnh lùng nói: "Chả phải cha mẹ tìm người khác cho tôi sao? Vậy để mấy người đó tới chăm sóc nó đi."
Lục Sùng Sơn trợn mắt: "Đồ khốn! Con không biết nói lý lẽ sao! Tiểu Bảo là con ruột của con, con không chăm sóc con mình lại còn nhờ người không quen biết để lo liệu à?"
Lục Cảnh Lễ đứng một bên không nhịn được, lên tiếng: "Ba, ba có thể nói lý lẽ một chút không? Rõ ràng chính là hai người tìm người không quen biết về chăm sóc cho Tiểu Bảo! Nhưng khi anh con tìm một cô gái đáng tin cậy để chăm sóc cho nó, hai người lại không tin tưởng vào mắt anh ấy! Bây giờ anh ấy đã đồng ý cho ba mẹ tự chọn rồi, ba mẹ còn không hài lòng cái gì... rốt cuộc ba muốn thế nào?"
"Mày..." Lục Sùng Sơn bị nói chặn họng, không nói nên lời, cuối cùng chỉ có thể đổi sắc mặt nói: "Tiểu tử thối, thiếu chút nữa ba bị mày lừa! Rõ ràng là nó không có bản lĩnh thu hút người khác mà lại đổ hết mọi tội lỗi lên đầu ông đây sao?"
Wow, bị phát hiện rồi...
Lục Cảnh Lễ sờ mũi, bối rối nói: "Ý của ba là... chỉ cần anh con có bản lĩnh để thu hút người thì ba sẽ không phản đối đúng không?"
Lục Sùng Sơn hừ một tiếng: "Đừng có mà lẻo mép, nhanh đi xem Tiểu Bảo đi!"
"Cuối cùng Tiểu Bảo bị làm sao vậy? Nó khó chịu ở đâu?" Lục Cảnh Lễ hỏi.
Lục lão phu nhân lau nước mắt: "Đoán chừng là do cô bé kia luôn dạy nó phải ngoan ngoãn nghe lời ông bà, nên những ngày qua nó đều rất ngoan. Khi ăn cơm cũng không thấy có bất kỳ dấu hiệu bất thường nào, cho đến hôm nay, sau khi ăn tối không lâu, Tiểu Bảo bỗng nhiên nôn hết thức ăn ra, rồi ngất xỉu..."
Bà lấy ra một bức tranh, nước mắt tuôn rơi nhiều hơn: "Sau đó, mẹ thấy Tiểu Bảo vẽ bức này, mới biết hóa ra nó không ổn, mà luôn phải kìm nén cảm xúc..."
Lục Cảnh Lễ nhận lấy bức tranh, chỉ trong giây lát, anh không thể kìm được nước mắt, "Ôi, Tiểu Bảo của chú, thật tội nghiệp! Đứa trẻ không có mẹ như nó cũng giống như cỏ dại đấy huhuhuhu..."
"Còn không phải sao! Ban lòng mẹ cũng đau đớn như vậy rồi!"
Hai mẹ con ôm nhau khóc như mưa.
Trong chương truyện, Lục Cảnh Lễ lo lắng về hành động của anh trai mình, Lục Đình Kiêu, khi nghe tin Tiểu Bảo, con trai của anh, đang ốm. Sự căng thẳng giữa Lục Đình Kiêu và cha mình, Lục Sùng Sơn, thể hiện sự mâu thuẫn trong việc chăm sóc con cái. Lục Cảnh Lễ cố gắng làm dịu bầu không khí, trong khi lão phu nhân lo lắng cho tình trạng của Tiểu Bảo. Bức tranh do Tiểu Bảo vẽ thể hiện nỗi lòng của một đứa trẻ thiếu thốn tình thương, mang lại cảm xúc mạnh mẽ cho tất cả mọi người.
Trong bầu không khí căng thẳng của tòa nhà Lục thị, Lục Cảnh Lễ phải đối mặt với những nhân viên lo lắng và khóc lóc về sai sót trong công việc. Trong khi giải quyết vấn đề tại công ty, anh nhận được cuộc gọi khẩn từ mẹ về tình trạng sức khỏe của Tiểu Bảo. Lục Cảnh Lễ cảm thấy áp lực lớn khi anh trai anh, Lục Đình Kiêu, cũng nhắm vào công việc mà không chăm sóc bản thân. Tình huống ngày càng diễn tiến thành khủng hoảng, buộc anh phải hành động để cứu vãn mọi thứ.
Lục Cảnh LễLục Đình KiêuLục lão phu nhânLục Sùng SơnTiểu BảoGiang Mục Dã