Sau khi Ninh Tịch rời đi, Ninh Tuyết Lạc suy nghĩ một chút rồi gọi điện cho Tô Diễn.
"Diễn, anh có thể đến đón em được không?"
"Xin lỗi Tuyết Lạc, tối nay anh có hẹn rồi, có thể rất muộn mới về được. Anh để tài xế đến đón em có được không? Ây... alo?"
Đầu bên kia, Tô Diễn chỉ nghe thấy tiếng nức nở, không có câu trả lời rõ ràng. Tô Diễn vội vã hỏi: "Sao vậy Tuyết Lạc? Em đang khóc à? Có chuyện gì xảy ra à?"
Ninh Tuyết Lạc nghẹn ngào: "Diễn, em khổ quá... tất cả mọi người đều ghét bỏ em, họ chỉ lấy lòng Ninh Tịch và Giang Mục Dã, chẳng có ai nói chuyện với em cả..."
"Em chỉ hỏi thăm một câu về chuyện giữa Ninh Tịch với Giang Mục Dã, nếu như chị ấy cần tiền thì cứ nói với em, đừng làm chuyện điên rồ... Nhưng chị ấy đã nói nhiều lời khó nghe, còn bảo em không xứng quản lý chuyện của chị ấy..."
Tô Diễn thở dài: "Tuyết Lạc, scandal gần đây của Tiểu Tịch với Giang Mục Dã rất nóng, em hỏi như vậy dễ khiến cô ấy cảm thấy em đang chất vấn, nên Ninh Tịch không vui là điều dễ hiểu! Em còn hỏi cô ấy có cần tiền hay không, điều đó chẳng phải ám chỉ sao?!"
Ninh Tuyết Lạc không ngờ rằng Tô Diễn lại phản ứng hời hợt như vậy, cô siết chặt nắm đấm: "Diễn, anh đã thay đổi rồi! Có phải vì chuyện đó mà giờ đây dù có chuyện gì xảy ra, anh cũng chỉ tin Ninh Tịch thôi hay không? Không chỉ có việc bị fan chụp ảnh lại, mà ở trong đoàn làm phim họ cũng rất thân thiết với nhau, ai mà không biết quan hệ của họ chứ?"
"Tuyết Lạc, không phải anh thay đổi, mà là trái tim em đang gặp vấn đề. Nếu em hiểu lòng người đến vậy, thì tại sao không thể đứng về phía Tiểu Tịch và tin tưởng cô ấy? Dẫu cho cô ấy có thật sự có gì với Giang Mục Dã thì cũng chỉ là một mối quan hệ bình thường! Chúng ta còn phải chúc mừng cho Ninh Tịch nữa!"
"Diễn, em..."
"Được rồi, anh phải đi làm đây! Có gì rảnh rỗi lại nói chuyện với em."
...
Khi Ninh Tịch trở lại phòng, mọi người đã ăn xong và đang kéo nhau đi hát karaoke.
"Đạp gió mây, ta ngửa mặt xông lên, Đạp gió mây, ta tuyệt đối không nhìn về những gì đã vứt lại sau lưng, Khoảng trời này ta tự mình đặt luật, hung hãn như ánh mắt chó sói..."
Giang Mục Dã vừa hát xong bài "Ngôi Sao Thời Loạn", tất cả mọi người vỗ tay hoan hô, thấy Ninh Tịch quay lại liền vội vàng gọi cô đến hát cùng: "Ninh Tiểu Tịch, mau tới hát! Hát bài 'Trời Cao Biển Rộng' được không?"
Đây là bài mà mỗi khi đi hát Ninh Tịch thường chọn, mỗi lần đều phải hét to câu nào tha thứ cho ta một đời mới thỏa mãn.
Nhưng hôm nay Ninh Tịch khoát tay: "Để tự tôi chọn!"
"Bà muốn chọn bài nào?" Giang Mục Dã không yên tâm tiến tới, lo cô sẽ chọn một bài nào đó quá kì quái.
Ninh Tịch chọn xong rồi ngồi dựa vào ghế sofa, cầm micro lên và bắt đầu hát:
"Mở đèn lên... nhìn căn phòng lớn cùng chiếc giường cô đơn kia, không có gì khác biệt với khi tắt đèn cả... tình yêu trong lòng không cách nào chia sẻ..."
Giang Mục Dã kinh hoàng: "Mẹ nó, Ninh Tịch, bà đổi phong cách nhanh quá! Phải hát 'Animal, Flesh' hoặc 'Toxic' mới đúng chứ?"
Ninh Tịch liếc xéo anh ta: "Đây không phải là đi chơi riêng, ông bảo tôi phải hát mấy bài đó ở chỗ này sao?"
Trước đây, Ninh Tịch hay hát những bài có lời lẽ khá táo bạo, và thực sự ba bài kia chính là ba bài cô thường hát nhất.
Năm đó ở nước M, có một lần cô uống nhiều nên đã hát nguyên bài "Flesh" ở hộp đêm, hôm đó dù hộp đêm huy động gấp ba lực lượng bảo vệ vẫn không thể kiểm soát tình hình...
Chương truyện xoay quanh cuộc trò chuyện của Ninh Tuyết Lạc và Tô Diễn qua điện thoại, nơi Tuyết Lạc bày tỏ cảm giác cô đơn và sự ganh tỵ với chị mình, Ninh Tịch. Tô Diễn khuyên Tuyết Lạc nên tin tưởng vào Ninh Tịch thay vì chất vấn. Sau đó, Ninh Tịch trở về khi mọi người đang hát karaoke, cô từ chối hát bài quen thuộc để chọn một bài khác mang tâm trạng khác lạ, khiến Giang Mục Dã ngạc nhiên trước sự thay đổi phong cách của cô.
Trong chương này, Ninh Tuyết Lạc thể hiện sự khinh bỉ đối với Ninh Tịch, cho rằng cô chỉ là một diễn viên bình thường không có quyền lực. Tuy nhiên, scandal giữa Ninh Tịch và Giang Mục Dã đã giúp cô nhận được sự ủng hộ từ công chúng. Ninh Tuyết Lạc sau đó phát hiện ra số tiền 800 vạn mà cô đã vô tình chuyển cho Ninh Tịch, dẫn đến những lời cáo buộc và sự tức giận của cô. Cuối cùng, Ninh Tịch thuyết phục Ninh Tuyết Lạc rằng cô không có bằng chứng để kiện tụng, tạo ra một vòng xoáy căng thẳng giữa hai người.