Ninh Tịch thầm mắng trong lòng: "Chẳng phải nói có chuyện gấp sao? Tại sao... tại sao lại bỏ chạy mất vậy?"
May mà điện thoại của cô vẫn nằm bên cạnh, Ninh Tịch vội vàng gọi vào số của Lục Cảnh Lễ.
"Chết tiệt! Lục Cảnh Lễ, anh để đâu hết cái tiết tháo của mình rồi hả? Bao nhiêu đồ ăn ngon hồi nãy đều bị nhét hết vào bụng chó rồi đúng không? Không ngờ anh lại bỏ chạy như thế! Rốt cuộc anh có coi tôi là bạn không nữa?"
Lục Cảnh Lễ ở đầu dây bên kia nghe giọng điệu tức giận của cô, đáp lại bằng một câu yếu ớt, "Không phải đâu... Lúc nào tôi cũng xem cô như là chị dâu của mình mà..."
"Anh..." Ninh Tịch gần như tức đến chết với câu nói này.
"Tiểu Tịch Tịch, không phải tôi không muốn giúp cô, mà là... thôi bỏ đi... cô gọi điện cho bác sĩ Tần thì sẽ biết..."
Tần Mộc Phong?
Vị bác sĩ này có mối quan hệ khá tốt với Lục Đình Kiêu, cũng là người hiểu cậu ta nhất; có khi sẽ giúp được cũng nên. Lục Cảnh Lễ không dám đắc tội với anh trai mình nên mới bảo cô tìm Tần Mộc Phong?
Ninh Tịch suy nghĩ một lúc rồi quyết định gọi vào số của Tần Mộc Phong.
"Alo, Ninh Tịch à? Có chuyện gì vậy?" Tần Mộc Phong tỏ ra khá bất ngờ khi nhận được cuộc gọi từ cô.
Bởi vì một việc mà mình không thể giải quyết trong suốt nhiều năm lại bị một người không có kinh nghiệm giải quyết ngon ơ, Tần Mộc Phong luôn cảm thấy rất xấu hổ, nên không thường xuyên trò chuyện với Ninh Tịch.
"Anh ơi, có chuyện này cần anh giúp, bây giờ anh có rảnh để tới Bạch Kim Đế Cung không?"
"Chuyện gì vậy?"
"Chuyện... giữa tôi và Lục Đình Kiêu... anh biết không?"
"Đại khái cũng biết một chút."
"Hiện tại tình trạng của Lục Đình Kiêu không tốt lắm, anh có thể tới đây xem cho anh ấy không?"
"Cô nói cụ thể hơn được không?"
Ninh Tịch chống trán, cảm thấy tình huống này thật khó nói. Cuối cùng, cô đơn giản tóm tắt lại sự việc, "Chuyện là bây giờ tôi đang bị anh ấy còng lại..."
Đầu dây bên kia điện thoại im lặng một hồi, rồi mới nói: "Ninh Tịch, cô có cảm thấy cậu ấy thực sự có thể làm tổn thương cô không?"
"Tôi..." Cô không hề thấy lo lắng chút nào.
Nhưng trước mặt Tần Mộc Phong, cô chắc chắn không thể thừa nhận như vậy, nên chỉ trả lời qua loa: "Tôi cũng không biết nữa, nhưng anh ấy có nói mấy câu khiến tôi sợ muốn chết!"
Tần Mộc Phong thở dài, "Có một điều mà Lục Đình Kiêu luôn yêu cầu tôi phải giấu mọi người. Nhưng Lục Cảnh Lễ lại biết, tự cậu ấy đoán ra."
Ninh Tịch nhíu mày, "Rốt cuộc là chuyện gì?"
"Từ sau khi cô từ chối Lục Đình Kiêu, cậu ấy đã mắc chứng mất ngủ trầm trọng, mỗi ngày chỉ có thể ngủ tối đa ba tiếng."
Ninh Tịch lập tức thay đổi sắc mặt, "Sao lại như vậy?"
Tần Mộc Phong sắp xếp lại lời lẽ: "Theo kinh nghiệm của tôi, đó là do áp lực tâm lý quá lớn. Nói thẳng với cô thì, bản chất của Lục Đình Kiêu thực sự không hề hiền lành như cô thấy. Để đạt được mục đích của mình, cậu ấy có thể sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào, nhưng với cô thì đó lại là chuyện ngoại lệ."
"Vì không muốn làm tổn thương cô, cậu ấy luôn phải kiềm chế bản chất của mình, giống như một người đang tự chiến đấu với chính mình. Cậu ấy sợ rằng nếu không tự kiểm soát được bản thân sẽ làm ra những chuyện không thể cứu vãn, nên bạn có thể tưởng tượng áp lực mà cậu ấy phải chịu đựng lớn đến mức nào. Cậu ấy gần như không dám lơi lỏng dù chỉ một phút..."
Tần Mộc Phong dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Bất kể là với tư cách bác sĩ hay là bạn bè, tôi có một yêu cầu hơi quá. Ninh Tịch, cô hãy để cậu ấy ngủ thêm một lát nữa, nếu cứ tiếp tục như vậy, dù có khỏe cỡ nào thì cơ thể cũng không chịu nổi. Cô yên tâm, với tình trạng hiện tại của cậu ấy, căn bản không thể làm tổn thương cô được đâu."
Ninh Tịch tức giận khi Lục Cảnh Lễ bỏ chạy thay vì giúp cô giải quyết vấn đề với Lục Đình Kiêu. Cô gọi Tần Mộc Phong nhờ giúp đỡ khi biết tình trạng của Lục Đình Kiêu không ổn. Tần Mộc Phong tiết lộ rằng Lục Đình Kiêu mắc chứng mất ngủ trầm trọng vì lo lắng không muốn làm tổn thương Ninh Tịch. Anh khuyên cô để Lục Đình Kiêu ngủ thêm, nhấn mạnh rằng cậu ta không thể gây hại cho cô trong tình trạng hiện tại. Câu chuyện khai thác áp lực tâm lý và mối quan hệ giữa các nhân vật.
Trong tình huống dở khóc dở cười, Ninh Tịch bị còng tay vào Lục Đình Kiêu, người mà cô không ngờ lại sử dụng chiếc còng quen thuộc. Cảm xúc phẫn nộ và bất lực khiến cô nghĩ đến việc gây sốc cho anh, nhưng lại phát hiện Lục Đình Kiêu đã ngất xỉu. Ngỡ ngàng trước tình trạng của anh, cô nhận ra rằng hình như có một vấn đề nghiêm trọng xảy ra, và khi đang nóng lòng thì Lục Cảnh Lễ bất ngờ xuất hiện, nhưng không kịp cứu giúp cô thì đã biến mất.