"Ha, chắc là Lục Đình Kiêu nhỉ..."
Khi nghe thấy cái tên Lục Đình Kiêu từ miệng người đàn ông đó, sắc mặt Ninh Tịch lập tức trở nên lạnh lẽo. "Nếu anh dám động tới anh ấy thì tôi sẽ không để yên cho anh đâu!"
"Em không lo thằng đó sẽ làm gì anh sao?"
"Anh ấy sẽ không."
Ít nhất, Ninh Tịch vẫn còn chút niềm tin vào Lục Đình Kiêu, nhưng gã đàn ông đang trò chuyện với cô lúc này lại là một kẻ khó lường, vì vậy cô không dám chắc chắn về bất cứ điều gì. Chưa kể, Lục Đình Kiêu còn chẳng biết người này là ai nữa!
"Chậc, thật là phí công tốn sức nuôi một kẻ vô ơn..." Giọng điệu của người đàn ông có vẻ không để tâm, nhưng Ninh Tịch biết hắn ta đang thực sự tức giận.
Ninh Tịch cố gắng bình tĩnh lại, sau đó mở miệng: "Thứ nhất, tôi không có bất kỳ quan hệ gì với anh; thứ hai, tôi và Lục Đình Kiêu cũng không có mối liên hệ nào, tôi đã nói từ sớm rằng tôi sẽ không quen ai cả!"
"Darling, vấn đề ở đây là em thích chiến thắng."
"Tôi..." - Rõ ràng là cách xa đến cả ngàn dặm mà sao hắn ta vẫn biết mọi chuyện?
...
Tại Bạch Kim Đế Cung.
Sau khi Ninh Tịch rời đi một thời gian, Lục Cảnh Lễ mới dám lén lút tiếp cận, thận trọng đứng ở khung cửa và hỏi: "Anh Hai, anh đã ngủ đủ chưa? Tâm trạng bây giờ thế nào? Em có thể báo cáo công việc với anh không?"
"Nói đi." Không biết có phải do đang nằm trên giường của Ninh Tịch hay không, mà vẻ mặt của Lục Đình Kiêu có phần ôn hòa, chỉ là trông anh có vẻ đang suy nghĩ điều gì đó.
"Gần đây, người của chúng ta ở các chi nhánh đã tìm ra được vài thông tin, là từ ngoài biên giới, phải làm sao đây?"
"Dẫn xà xuất động."
...
Ninh Tịch kéo vali trở về Châu Giang Đế Cảnh, vừa mới để đồ xong thì có tiếng chuông cửa vang lên.
Quản gia cùng Loan Loan đứng chờ trước cửa với thái độ cung kính, phía sau là một hàng người giúp việc, mỗi người đều cẩn thận bê một bộ quần áo.
"Tịch tiểu thư, chúng tôi tới để đưa đồ." Thái độ của quản gia Viên rất kính cẩn. Rõ ràng vừa mới khiến cô gặp rắc rối mà trên mặt ông vẫn như không có gì xảy ra, thật đúng là "gừng càng già càng cay."
Loan Loan thì vẫn cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt cô.
Ninh Tịch cũng không muốn làm khó Loan Loan, liền ném chìa khóa dự phòng cho họ rồi nói thẳng: "Mọi người cứ để đồ ở đâu thì để, tôi không có thời gian, tôi đi trước đây."
"Dạ, thưa Tịch tiểu thư."
Sau khi Ninh Tịch rời đi, đoàn người nối đuôi nhau bước vào.
Phòng thay đồ của Ninh Tịch đã được cô xếp gần đầy, không thể chứa thêm nhiều quần áo nữa.
Loan Loan đi tới bên bàn trang điểm, khẽ xoay một giá nến trang trí đặt trên đó.
Ngay khi đó, với những âm thanh "cạch cạch cạch", bức tường phía đối diện bỗng mở ra hai bên, lộ ra một căn phòng bí mật.
Căn phòng bí mật này là một phòng quần áo cực lớn.
Quản gia dẫn theo đám người giúp việc sắp xếp những bộ quần áo trên tay vào chỗ của chúng, từng chiếc túi xách và phụ kiện cũng được xếp ngay ngắn.
Tại phim trường.
Sau khi đến đoàn làm phim, việc đầu tiên Ninh Tịch làm là chạy tới xin lỗi đạo diễn.
Cô đến trễ, sau đó xin nghỉ nửa ngày mà lại kéo dài thành cả ngày. Đối với một người coi trọng sự chuyên nghiệp như Ninh Tịch, đây là một lỗi lầm không thể tha thứ.
May mắn thay, Ninh Tịch thường có biểu hiện tốt, nên Quách Khải Thắng không hề tức giận, ngược lại còn an ủi cô: "Ninh Tịch, cô chính là bị áp lực quá nặng đấy. Chuyên nghiệp là tốt, nhưng đừng tự tạo áp lực quá lớn cho bản thân. Thỉnh thoảng có việc gấp cũng là bình thường! Bộ phim này sắp quay xong, tiến độ cũng đi trước kế hoạch nhiều nên không cần lo lắng quá như thế. Thế này đi, sáng ngày kia tôi sẽ cho cô nghỉ hai ngày, cô cứ nghỉ ngơi và dạo phố cho thư giãn đi!"
"Cám ơn đạo diễn!" Ninh Tịch thở phào nhẹ nhõm. Với tình trạng hiện tại của cô thì quả thật cần có thời gian điều chỉnh lại.
Sau khi quay phim xong, vì đạo diễn đã cho cô hai ngày nghỉ, Ninh Tịch không ở lại khách sạn mà quyết định về căn hộ trong hai ngày.
Nhưng vừa mới rời đi, bất ngờ có một nữ diễn viên gọi cô lại: "Ninh Tịch! Tối nay Tuyết Lạc có mở tiệc tại căn hộ của cô ấy, cùng đi nhé! Nghe nói nhà cô ấy đẹp cực kỳ, nhất là phòng quần áo, cực kỳ xa hoa luôn. Bên trong toàn hàng hiệu phiên bản giới hạn, là ước mơ của mỗi người phụ nữ! Lần trước còn được lên tạp chí nữa! Cuối cùng cũng có cơ hội để thấy tận mắt một chút!"
Ninh Tịch cảm thấy lo lắng khi nghe tên Lục Đình Kiêu xuất hiện từ một người đàn ông khó đoán. Cô bảo vệ niềm tin vào Lục Đình Kiêu nhưng đặt ra nhiều câu hỏi về mối quan hệ của họ. Sau đó, ở Bạch Kim Đế Cung, Lục Cảnh Lễ thảo luận với Lục Đình Kiêu về thông tin từ ngoài biên giới. Ninh Tịch trở về Châu Giang Đế Cảnh, nơi cô phát hiện một căn phòng bí mật chứa quần áo. Cuối cùng, tại đoàn làm phim, Ninh Tịch xin lỗi đạo diễn về sự chậm trễ và được cho nghỉ hai ngày nhưng lại nhận lời mời đến dự tiệc từ một nữ diễn viên.
Ninh TịchLục Đình KiêuLục Cảnh LễQuách Khải ThắngLoan LoanQuản gia ViênNữ diễn viênngười đàn ông
Ninh TịchLục Đình KiêuĐoàn làm phimquần áoáp lựctiệcmối quan hệ