“Tuyết Lạc, Ninh Tịch là đàn em của cô, cô có ý kiến gì về việc cô ấy đảm nhận vai Mạnh Trường Ca không?” Đúng lúc này, một phóng viên đã tìm cách đặt câu hỏi với Ninh Tuyết Lạc về Ninh Tịch.
Chỉ trong chốc lát, vẻ mặt của Ninh Tuyết Lạc đã trở lại dáng vẻ điềm tĩnh, thanh nhã như thường và chân thành nói: “Tiểu sư muội rất có khả năng, tôi tin chắc rằng cô ấy sẽ không làm mọi người thất vọng đâu…”
Ninh Tuyết Lạc không tiếc lời ca ngợi khi được hỏi về Ninh Tịch, khiến những người không biết rõ sự tình cảm thấy cô đang đỡ đần tiểu sư muội của mình. Tuy nhiên, Ninh Tịch hiểu rõ âm mưu độc ác của Ninh Tuyết Lạc. Cô ta không có ý định giúp đỡ Ninh Tịch mà thực sự là muốn "phủng sát" cô.
Còn chưa quay phim mà đã tán dương cô lên tận mây xanh, khiến mọi người kỳ vọng quá nhiều, chỉ cần cô sơ suất một chút là sẽ bị chỉ trích thê thảm. Nhưng tiếc rằng, cô sẽ không để cho âm mưu độc ác đó của cô ta có cơ hội thành hiện thực.
Sau khi nghỉ ngơi tận năm năm, cô tự tin vào khả năng diễn xuất của mình và tin chắc rằng sẽ khiến mọi người phải tôn trọng. Muốn phủng sát cô ư? Cứ chờ mà xem!
Cuộc phỏng vấn cuối cùng cũng kết thúc, Ninh Tịch vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì bị Thường Lị làm phiền.
“Ninh Tịch, bộ trang phục và trang sức này từ đâu ra vậy? Đừng hòng nghĩ rằng công ty sẽ chi phí cho cô! Một diễn viên phụ như cô mà cũng dám lấn át cả diễn viên chính, cô có biết quy tắc hay không?” Thường Lị không ngừng mắng chửi.
Ninh Tịch nghịch ngợm lọn tóc, từ tốn trả lời: “Tôi cũng đâu có muốn, ai bảo chị Thường nhất định phải để tôi xuất hiện cuối cùng chứ?”
“Cô….”
Trước tình hình phức tạp với nhiều người vây quanh, Thường Lị phải kiềm chế cơn giận: “Lát nữa vào bữa tiệc, cô nhớ nghe lời tôi, đừng khiến công ty phải xấu hổ. Tửu lượng của Tuyết Lạc không tốt, nhớ phải giúp cô ấy uống rượu! Nghe rõ chưa?”
Ninh Tịch không nhịn được cười chế giễu: “Tôi phải giúp cô ta uống rượu ư? Chị Thường, chị đang mơ giữa ban ngày đấy à? Tôi không hắt ly rượu vào mặt cô ta đã là tốt lắm rồi!”
Thường Lị cũng thuộc phe với Ninh Tuyết Lạc, dù cô có cố nhẫn nhịn thế nào cũng vô dụng, vì vậy không cần phải nể mặt chị ta. Cô kiên quyết một chút, Thường Lị cũng đành phải biết điều mà không dám làm quá.
Thường Lị tức giận đến phát điên: “Ninh Tịch, cô to gan lắm rồi đấy, chỉ mới giành được một vai nữ phụ nhỏ mà đã không biết mình là ai rồi phải không?”
Ninh Tịch không còn kiên nhẫn để tiếp tục trò chuyện với Thường Lị, quay người bỏ đi.
Thường Lị nhìn theo bóng lưng Ninh Tịch rời khỏi, chỉ một khoảng không thôi cũng khiến người ta ý thức được sự cuốn hút của cô. Trong lòng cô đột nhiên dâng lên cảm giác hoang mang kỳ lạ. Cô đã cảm nhận được điều này từ sớm, sợ rằng sau này sẽ không thể kềm chế Ninh Tịch được nữa.
Người phụ nữ này sinh ra để đóng phim. Nếu Ninh Tịch thực sự vụt sáng, thành tựu của cô chắc chắn sẽ vượt qua Ninh Tuyết Lạc. Nhưng giờ đây, cô chỉ có thể tìm mọi cách để kìm hãm Ninh Tịch, không để cô có cơ hội lật lại thế cục.
Sau nghi thức khai máy, bữa tiệc được tổ chức. Tất cả mọi người trong đoàn làm phim đều tập trung ở một hội trường, vừa ăn vừa uống rượu, làm quen và trò chuyện với nhau, bầu không khí rất thoải mái.
Khi thấy Ninh Tịch đến, biên kịch Diệp Linh Lung là người đầu tiên đứng dậy, kéo cô ngồi xuống bên cạnh, có thể thấy rõ sự hài lòng của cô với Ninh Tịch.
“Thật trùng hợp, hai đại mỹ nữ trong bộ phim này đều họ Ninh cả!” Phó đạo diễn Trương Duệ vui vẻ nói.
Trong lòng Ninh Tịch cười lạnh. Ồ, thật chẳng có gì phải ngạc nhiên. Cùng một công ty, cùng một quản lý, nhưng đúng là hai thế giới khác nhau. Một người là đàn chị, ngôi sao hàng đầu của Tinh Huy, trong khi người còn lại chỉ là một diễn viên nhỏ bé lăn lộn dưới đáy của giới giải trí.
Trong khi đang nói chuyện, tất cả các nhà sản xuất và đạo diễn đột nhiên đứng dậy, đi về phía cửa, hóa ra nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim - Ninh Diệu Hoa, Phó giám đốc của Tập đoàn Quốc tế Ninh Thị cũng vừa mới đến.
Trong buổi phỏng vấn về phim Thiên Hạ, Ninh Tịch đối mặt với nhiều câu hỏi từ phóng viên liên quan đến sự nghiệp diễn xuất của mình. Dù đã có nhiều vai diễn nhỏ trong các bộ phim, cô vẫn cảm thấy ngượng ngùng khi nhắc về quá khứ. Ninh Tịch khẳng định rằng mỗi vai diễn đều có giá trị riêng, bất kể là nhân vật chính hay phản diện. Cô được đánh giá cao bởi những người trong ngành, nhưng sự cạnh tranh và áp lực từ giới truyền thông khiến Ninh Tuyết Lạc, một nhân vật khác, cảm thấy ghen tị và khó chịu khi thấy Ninh Tịch tỏa sáng.
Chương truyện diễn ra trong bối cảnh Ninh Tịch chuẩn bị cho vai diễn của mình. Ninh Tuyết Lạc, đàn chị của cô, tỏ ra ủng hộ nhưng thực chất lại có ý định làm khó Ninh Tịch. Trong khi Thường Lị mắng mỏ Ninh Tịch về vai diễn phụ của cô, Ninh Tịch tỏ ra tự tin và không sợ hãi trước những âm mưu sau lưng. Giữa bữa tiệc khai máy, Ninh Tịch thu hút sự chú ý từ các đạo diễn và nhà sản xuất, trong khi áp lực từ những người xung quanh càng gia tăng. Sự đối đầu giữa các nhân vật càng trở nên căng thẳng, mở ra nhiều khả năng trong tương lai.
Ninh Tuyết LạcNinh TịchThường LịDiệp Linh LungTrương DuệNinh Diệu Hoa