Trong xe, Tiểu Bảo đang ngồi với bộ mặt đầy giận dữ, chăm chăm nhìn vào chiếc điện thoại mà vẫn chưa thấy ai nghe máy.
Lục Đình Kiêu tháo dây an toàn ra: "Ba vào xem một chút, con ở đây chờ nhé."
Tiểu Bảo lập tức nắm lấy vạt áo của anh, rõ ràng muốn theo cùng.
Lục Đình Kiêu nhìn con trai và nói: "Nhỡ đâu cô ấy uống say thì ba phải ôm con, hay ôm cô ấy?"
Bánh bao nhỏ phụng phịu, tỏ ra không hài lòng, cậu không cần ai bế cả.
Sắc mặt Lục Đình Kiêu có chút trầm lại: "Thật không may, sau sự việc lần trước, lòng tin của ba đối với con đã giảm sút. Ba không tin con có thể tự chăm sóc mình. Nếu như con lạc một lần nữa thì... ba cũng không chịu nổi hậu quả đâu. Hiểu chưa?"
Bánh bao nhỏ cúi đầu, vẻ mặt cô đơn.
Thấy mình nói hơi nặng, Lục Đình Kiêu xoa nhẹ đầu con trai: "Ba sẽ trở về nhanh thôi."
"Lão Trương, lái xe xuống hầm để xe đi."
"Vâng, thiếu gia."
Dưới ánh mắt hào hứng của đám đông vây quanh, cửa xe từ từ mở ra. Một người đàn ông bước xuống, mặc bộ vest màu xám tro, dáng vẻ cao lớn, khí thế mạnh mẽ.
"Ahhhhhhh... là Lục... Lục Đình Kiêu! Mới lúc nãy tôi còn thắc mắc không biết đây là ai, không ngờ lại là ông thần tài của Kinh Thành! Tôi đã nói rồi, ngoài thần tài ra thì không ai đủ khả năng lái chiếc xe đắt giá như vậy! So với Kiêu gia, Tô gia chỉ có nước đi xác dép!"
"Ôi, đỡ tôi một chút, tôi sắp ngất vì kích động rồi... Tôi chỉ nhìn thấy trên tạp chí một lần, ai mà ngờ gặp được thật ở đây! Muốn chạy tới xin chữ ký ghê, mong ngài ký lên đồ lót của tôi!!!"
"Tất cả những gì là tiểu thịt tươi hay ảnh đế, trước mặt Kiêu gia của chúng ta chỉ có thể cúi đầu xưng thần! Nếu Kiêu gia vào giới giải trí, thì mấy người kia còn chỗ đứng nào nữa!"
"Nghĩ hay nhỉ, giờ gần gũi nhìn thấy người thật như này đã hết may mắn cuộc đời rồi, còn muốn người ấy gia nhập giới giải trí để nhìn thêm sao?"
Đám đông vẫn tụ tập xôn xao, không rời khỏi cửa khách sạn, tò mò không biết Lục Đình Kiêu đến đây làm gì muộn thế.
"Mỗi lần Lục đại boss xuất hiện đều hễ có người hô hào theo sau, hôm nay muộn thế này còn một mình tới khách sạn làm gì?"
"Ai mà biết được, nhưng chắc chắn không phải để tìm phụ nữ!"
"Thật đáng tiếc, người đàn ông xuất sắc như vậy lại không gần nữ sắc! Các cô nghĩ sao Lục Đình Kiêu lại không thích phụ nữ?"
"Đương nhiên là vì thích đàn ông!"
"Cái đó chỉ là lời đồn thôi, mà nếu thích đàn ông thì con trai của người ta ở đâu ra? Tôi cảm thấy Kiêu gia nhất định là một người si tình, rất yêu mẹ của đứa bé kia, cho nên nhiều năm qua vẫn một lòng giữ gìn đức hạnh!"
Sau khi Lục Đình Kiêu lên lầu, anh phát hiện đoàn làm phim đã giải tán hoàn toàn, nhóm người ở cửa khách sạn vừa rồi chắc chắn là những người cuối cùng, nhưng vẫn không thấy Ninh Tịch đâu.
Anh vừa đi dọc hành lang tìm người, vừa cố gắng gọi điện cho Ninh Tịch.
Đầu dây bên kia vẫn không có ai nhấc máy.
Khi đi ngang qua phòng vệ sinh, Lục Đình Kiêu bỗng dừng lại, nghe thấy một loạt chuông điện thoại vang lên.
Anh đứng yên lắng nghe, xác nhận âm thanh phát ra từ nhà vệ sinh nữ.
Lục Đình Kiêu tắt máy, tiếng chuông trong nhà vệ sinh nữ cũng ngừng lại.
Cuối cùng cũng đã tìm thấy, Lục Đình Kiêu thở phào nhẹ nhõm nhưng rồi lại nhíu mày. Nhà vệ sinh nữ, làm sao anh có thể vào đó được.
Điện thoại kêu mà cô ấy không có phản ứng gì chứng tỏ Ninh Tịch đã say mèm rồi.
"Ninh Tịch?"
Lục Đình Kiêu thử gọi một tiếng thăm dò, nhưng không thấy ai đáp lại.
Anh đứng ở bồn rửa tay giữa nhà vệ sinh nam và nữ, nhẹ nhàng nhéo mi tâm như đang suy nghĩ về việc có nên thực hiện một giao dịch mạo hiểm trị giá hàng tỷ đồng hay không.
Vài giây sau, anh quyết định bước chân về phía nhà vệ sinh nữ.
Trong chương truyện, Ninh Tuyết Lạc vui vẻ gặp Tô Diễn và mời Ninh Tịch về cùng, nhưng Ninh Tịch lộ rõ sự ghen tị và tổn thương. Tô Diễn, trước sự hiện diện của Ninh Tịch, nhận ra cô đã trở thành một người phụ nữ quyến rũ. Trong khi Ninh Tuyết Lạc bộc lộ sự quan tâm giả tạo và tìm cách che giấu mối quan hệ thật sự, những cuộc trò chuyện giữa nhóm bạn gái bên ngoài khách sạn xoay quanh sự nổi bật và giá trị của xe sang của Tô Diễn càng làm tăng thêm cảm giác cạnh tranh và áp lực giữa các nhân vật.
Trong xe, Tiểu Bảo giận dữ chờ đợi khi Lục Đình Kiêu vào khách sạn để tìm Ninh Tịch. Lục Đình Kiêu lo lắng về sự an toàn của con trai và cảm thấy không thể tin tưởng Tiểu Bảo tự chăm sóc mình. Khi đến nơi, Lục Đình Kiêu bị đám đông người hâm mộ vây quanh, bàn tán về sự xuất hiện của anh. Tuy nhiên, anh không thấy Ninh Tịch và quyết định tìm kiếm cô trong khách sạn, nhận thấy tiếng chuông điện thoại từ nhà vệ sinh nữ. Sau một chút do dự, anh quyết định tiến vào để tìm Ninh Tịch.