Tất cả mọi người trong phòng đều... "..."

Ôi trời ơi!

Người đàn ông đang xắn tay áo tự tay massage chân cho người khác... thật sự là Đại thiếu gia lạnh lùng xa cách, Tổng giám đốc đáng sợ của tập đoàn Lục thị - Lục Đình Kiêu mà bọn họ biết không?

Từ tối hôm qua, họ đã phải không biết bao nhiêu lần thay đổi cái nhìn về hình ảnh của Lục Đình Kiêu trong lòng mình.

Ngay cả Lục Sùng Sơn và Nhan Như Ý cũng không thể tin nổi, không dám tin rằng người trước mặt họ chính là con trai của mình, huống hồ gì đến những người khác.

Trước đây, họ chỉ biết rằng con trai mình bị cô gái này mê hoặc, nhưng chưa bao giờ tận mắt thấy sự việc cụ thể diễn ra như thế nào.

Cảm giác khi chứng kiến tận mắt mạnh mẽ hơn gấp trăm ngàn lần so với việc nghe người khác kể lại và tưởng tượng!

Cậu con trai mà họ đã sinh ra giờ đây dường như đã không còn nhận ra nữa...

Thực ra người kinh ngạc và chấn động nhất lại chính là Ninh Tịch. Giờ phút này, trong đầu cô như có hàng ngàn con thú đang rầm rập chạy qua...

Đại ma vương, ngài có thể bình tĩnh một chút không?

Tất cả mọi người đang nhìn đấy!!!

Nhưng tiếc rằng Lục Đình Kiêu hoàn toàn không nghe thấy tiếng gào thét trong lòng cô cũng như ánh mắt kỳ quái của mọi người xung quanh, anh vẫn tập trung vào việc xoa bóp đôi chân của cô, chân cô đã tê cứng vì sợ đánh thức Tiểu Bảo trong suốt thời gian dài.

Sau một hồi, Ninh Tịch cũng gần như cam chịu với những ánh mắt soi mói xung quanh...

Thực ra, tay nghề của Đại ma vương... quả là rất tuyệt... việc massage thật sự rất thoải mái…

"Đỡ hơn chút nào chưa?" Một lát sau, Lục Đình Kiêu ngẩng đầu lên hỏi với giọng điệu dịu dàng.

Ninh Tịch vội vàng gật đầu lia lịa: "Đỡ rồi! Đỡ rồi!" Cha anh có thể cũng sẽ coi tôi là kẻ chuyên mê hoặc quân vương như Bao Tự hay Đắc Kỉ đấy!

Lục Đình Kiêu nghe vậy mới đắp lại chăn cho cô, dịu dàng vén những lọn tóc rối rắm trên mặt cô ra sau tai, không hề che giấu sự yêu thương dành cho cô.

Giờ khắc này, tất cả những người làm trong Lục trạch đều âm thầm tự nhủ rằng sau này tuyệt đối không thể gây sự với người phụ nữ ở trước mặt này!!!

Dù có tức giận đến mấy, Lục Sùng Sơn cũng phải vì Tiểu Bảo mà ngậm bồ hòn làm ngọt, hừ một tiếng rồi quay người đi, dứt khoát nhắm mắt làm ngơ.

Nhưng vừa ra đến cửa, Lục Sùng Sơn đã không chịu nổi nữa, ông nổi giận nói với Nhan Như Ý: "Thật chẳng ra gì cả, bà nhìn xem, nó là đàn ông mà lại vì một cô gái mà làm những chuyện như vậy... lại còn dưới bao nhiêu ánh mắt nữa! Nó có còn nhớ đến thân phận của mình không?"

Là một người mẹ, Nhan Như Ý dù không vui nhưng từ góc nhìn của một người phụ nữ, hành động của Lục Đình Kiêu thực sự không có gì là không ổn.

Nếu thực sự thích một người, đương nhiên sẽ quan tâm đến họ bằng mọi cách...

Nhan Như Ý nghĩ ngợi một hồi, lo lắng liếc nhìn Lục Sùng Sơn một cái, cuộc hôn nhân của bà và Lục Sùng Sơn vốn được đánh giá là môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, nhưng chỉ có ở trong chăn mới biết chăn có rận. Người đàn ông này cưới bà chỉ vì bà là người phù hợp nhất, chứ ông cũng chưa bao giờ thực sự yêu bà...

Ngày hôm sau.

Sau khi bác sĩ kiểm tra cho Tiểu Bảo hai lượt vào sáng và chiều, đến tối, Tiểu Bảo đã hoàn toàn hạ sốt, tình hình cuối cùng cũng ổn định lại.

Sau một ngày một đêm căng thẳng, cuối cùng họ cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Nếu như Tiểu Bảo đã không còn vấn đề gì, Lục Sùng Sơn đương nhiên cũng không cần phải nhẫn nhịn thêm nữa, ông nói với Ninh Tịch: "Cô Ninh, lần này Tiểu Bảo đã làm phiền cô rồi, đợi lát nữa tôi sẽ bảo tài xế đưa cô về."

Tóm tắt chương này:

Trong một tình huống gây bất ngờ, Lục Đình Kiêu, Tổng giám đốc lạnh lùng, tự tay massage chân cho Ninh Tịch dưới sự chứng kiến của nhiều người. Hành động này khiến tất cả choáng váng, đặc biệt là bố mẹ anh, Lục Sùng Sơn và Nhan Như Ý. Khi Tiểu Bảo đã ổn định sức khỏe, cuộc tranh luận về mối quan hệ và sự quan tâm của Lục Đình Kiêu đối với Ninh Tịch càng trở nên căng thẳng. Xoay quanh câu chuyện là những cảm xúc và sự thay đổi trong cách nhìn nhận về tình yêu và trách nhiệm.

Tóm tắt chương trước:

Trong giấc mơ, Ninh Tịch chờ đợi ngày mình trở thành mẹ của Tiểu Bảo. Cô lo lắng khi cậu bé sốt, liên tục kiểm tra xem tình trạng của cậu. Lục Đình Kiêu và bác sĩ đến kiểm tra và xác nhận Tiểu Bảo đã hạ sốt, nhưng cần theo dõi thêm. Gia đình Ninh Tịch xuất hiện lo lắng bên cạnh. Đột nhiên, Ninh Tịch thốt lên, khiến mọi người hoang mang, nhưng Lục Đình Kiêu bình tĩnh tìm hiểu nguyên nhân. Tình huống căng thẳng được xây dựng trong không khí lo lắng cho sức khỏe của Tiểu Bảo.