Dù sao thì chuyện lần này cũng đã được giải quyết một cách thuận lợi. Lên xe, Ninh Tịch chuẩn bị gọi điện để báo cáo tình hình cho ông nội, nhưng cô vẫn cảm thấy hơi khó xử. Haiz, mặc dù cô đã bàn bạc với Tịch Thế Khanh về chuyện “ai về nhà nấy”, nhưng nếu ông nội vẫn chưa từ bỏ hy vọng thì sao?
“Alo, ông ạ!!!”
“Aiz, Tiểu Tịch à! Con đã gặp chàng trai nhà họ Tịch chưa? Con thấy thế nào? Cậu ta cũng ổn phải không?”
“Khụ, ông nội, anh ấy rất tốt, nhưng người ta không để ý đến con!” Ninh Tịch đáp.
“Con nói gì vậy? Tên đó không để ý đến con á?” Ông nội có vẻ khá phấn khích.
“Không phải đâu ông, ý con là chúng con không hợp nhau, ông đừng cố gắng tác hợp chúng con nữa!” Ninh Tịch cố giải thích cho ông nội hiểu những gì cô đã thảo luận với Tịch Thế Khanh.
Ở đầu dây bên kia, giọng nói của ông nội có chút thất vọng: “Sao lại như vậy được? Ông đã cố tình gặp mặt cậu ta trước mà, trông cũng không tồi, là người có tài năng nên ông mới yên tâm để con đi gặp mặt cậu ta. Vậy mà con lại không thích? Thế con nói cho ông biết, con thích mẫu người như thế nào để ông tìm giúp con! Ông còn một người bạn già nữa, cháu trai nhà họ…”
Ôi, thật không ổn rồi… Ninh Tịch ủ rũ thở dài: “Ông à, đừng! Ông, con thật sự không muốn tìm đối tượng vào lúc này!”
“Tiểu Tịch à, con tin ông đi, ông là người từng trải, tuổi con bây giờ chỉ có thể tranh thủ mới tìm được người đàn ông xuất sắc. Hơn nữa…”
Ninh Tịch cảm thấy đau đầu. Đột nhiên, bên cạnh cô có một nguồn nhiệt, Lục Đình Kiêu không biết từ lúc nào đã ghé sát vào sát tai cô, khẽ nói: “Nói với ông nội em rằng ông chủ không cho phép em yêu đương.”
Ninh Tịch sững sờ, vội bịt điện thoại lại: “Hả?”
“Lâm Chi Chi không nói với em à? Tình hình hiện tại của em không thể có bạn trai được.” Lục Đình Kiêu nói với vẻ mặt không thay đổi.
Ninh Tịch nghe vậy thì ánh mắt sáng lên: “Đúng rồi! Đây là một lý do tuyệt vời!”
Lục Cảnh Lễ đang lái xe phía trước không nhịn được mà lẩm bẩm: “Ha ha, đúng rồi, ông chủ không cho phép cô yêu đương, chỉ cho phép cô với ông chủ yêu nhau thôi…”
“Ông nội, bây giờ con chỉ muốn tập trung vào công việc, hơn nữa sự nghiệp của con đang trên đà phát triển. Công ty không cho phép con yêu đương vào lúc này!”
Nghe vậy, ông nội tức giận: “Gì cơ? Không cho yêu đương, sao lại có công ty như vậy? Ông chủ của con có hiểu gì về quyền của con người không?”
Ninh Tịch nhìn Lục Đình Kiêu, vì anh chắn cho cô mà vô tình dính phải đạn: “Ông nội, công việc của bọn con là như vậy. Nếu có bạn trai thì sẽ mất rất nhiều fan. Hơn nữa, bây giờ con cũng mở một văn phòng làm việc riêng, ngày nào cũng bận rộn, tháng sau bắt đầu tuyên truyền cho phim mới, phải di chuyển khắp nơi trên cả nước, xong lại bắt đầu quay phim khác… thật sự không có thời gian đâu ạ!”
Ninh Trí Viễn đang định nói với cô về chuyện trở về công ty làm việc nhưng nghe cô nói thế thì biết không thể được. Tuy rất tiếc, nhưng thấy cháu gái mình có được sự nghiệp như ngày hôm nay, trong lòng ông cũng cảm thấy vui mừng.
“Vậy còn chắt của ông thì sao… khi nào ông mới được bế chắt đây…”
Nghe tiếng thở dài đầy tâm trạng của ông, Ninh Tịch vuốt ve đầu của bánh bao nhỏ, cũng thở dài. Haiz, nếu bánh bao nhỏ là con trai của cô thì tốt biết bao, như vậy thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.
“Hay là ông ơi, con đi thụ tinh ống nghiệm nhé?”
Lục Đình Kiêu: “…”
Lục Cảnh Lễ: “…”
Tiểu Bảo: “…” Thụ tinh ống nghiệm là gì?
Ninh Tịch gọi điện cho ông nội để báo cáo tình hình, nhưng lại cảm thấy khó xử về vấn đề tình cảm. Dù đã thuyết phục ông không tác hợp cô với Tịch Thế Khanh, ông vẫn tiếp tục thúc ép. Lục Đình Kiêu xuất hiện và gợi ý rằng cô không thể yêu đương vì công việc. Cuộc trò chuyện trở nên hài hước khi Ninh Tịch đùa về việc thụ tinh ống nghiệm. Tuy vậy, cuối cùng cô vẫn quyết tâm tập trung vào sự nghiệp, khiến ông nội vừa buồn vừa tiếc nuối.
Trong chương truyện này, Lục Đình Kiêu và Ninh Tịch đang trải qua một khoảnh khắc lãng mạn nhưng phức tạp. Mặc dù biết rằng tình huống giữa họ chỉ là giả, Lục Đình Kiêu vẫn đắm chìm trong cảm xúc thực của mình, khiến Ninh Tịch lo lắng về phản ứng của anh. Đồng thời, Lục Cảnh Lễ, em trai của Lục Đình Kiêu, không ngừng chen ngang với những câu đùa, gây ra sự nghi ngờ giữa Ninh Tịch và cậu. Sự căng thẳng giảm dần khi Lục Đình Kiêu đặt câu hỏi về mối quan hệ của Ninh Tịch với Tịch Thế Khanh, giúp giải quyết những hiểu lầm nan giải trong gang tấc.
Ninh TịchTịch Thế KhanhÔng nộiLục Đình KiêuLục Cảnh LễLâm Chi ChiTiểu Bảo