Vẻ mặt của Ninh Tuyết Lạc cực kỳ u ám nói: "Chắc chắn lúc Ninh Tịch hẹn gặp Hồ Hồng Đạt đã có chuyện gì đó xảy ra!"
"Liệu có phải Ninh Tịch quyến rũ anh ấy không? Cô ta để anh ấy làm vậy…"
Ninh Tuyết Lạc không kiên nhẫn trả lời: "Cô có biết chuyện này nghiêm trọng đến mức nào không? Hơn nữa còn công khai tổ chức họp báo, khiến Hồ Hồng Đạt hoàn toàn mất mặt! Ninh Tịch dù có tài giỏi đến đâu cũng không thể khiến Hồ Hồng Đạt hành động như thế!"
"Vậy thì tại sao lại như vậy?" Phương Nhã hoảng hốt hỏi.
"Chẳng lẽ Minh Phương Phương phát hiện ra sự thật rồi bực bội đến nổi buộc anh ta phải làm vậy?" Ninh Tuyết Lạc suy nghĩ, mặc dù lý do này có phần ngượng ngùng nhưng cô thật sự không thể nghĩ ra nguyên nhân nào khác.
"Vậy... giờ phải làm sao? Tuyết Lạc, chị không thể bỏ mặc em! Bây giờ em xong đời rồi!"
Trong mắt Ninh Tuyết Lạc thoáng chốc hiện lên vẻ chán ghét; giờ phút này, cô chỉ muốn đuổi Phương Nhã đi ngay lập tức. Nhưng lại sợ rằng cô ta sẽ trở nên điên cuồng và quay lại cắn xé mình, nên mới nhẹ nhàng nói: "Dù sao chuyện cũng đến nước này rồi. Nếu không liên lạc được với anh ta, thì em cứ đến thẳng nhà anh ta mà làm ầm lên. Dù anh ta không quan tâm em thì cha mẹ anh ta sẽ không thể bỏ mặc đứa cháu trong bụng em được!"
"Đúng rồi! Sao em lại không nghĩ tới điều này chứ! Dù có mất tất cả thì vẫn còn đứa bé trong bụng! Mẹ anh ấy đang muốn có cháu trai đến phát điên rồi!" Ánh mắt Phương Nhã bỗng sáng lên hy vọng.
Chiều tối, trước cửa nhà họ Hồ.
"Thiếu phu nhân, thiếu phu nhân đừng đi mà!"
"Phương Phương, con đang làm cái gì vậy? Nếu có chuyện gì thì cứ nói đi! Làm vậy còn ra thể thống gì?"
"Vợ đừng đi mà, xin em! Em hãy tha thứ cho anh lần này đi, em có thể bảo anh làm gì cũng được!"
Minh Phương Phương ánh mắt ảm đạm nhìn người chồng mà cô từng yêu say đắm cùng người mẹ chồng mà cô đã kính trọng như mẹ ruột: "Mẹ, con không làm loạn nữa, con thật sự rất mệt mỏi! Xin lỗi, con đã quyết định ly hôn rồi!"
"Phương Phương, con muốn mẹ phải quỳ xuống cầu xin thì con mới thay đổi ý định sao?" Hồ lão phu nhân vừa nói vừa làm bộ như muốn quỳ xuống.
Minh Phương Phương hoảng hốt chạy đến đỡ bà: "Mẹ, mẹ đừng làm vậy! Con không thể chịu nổi đâu!"
Hồ lão phu nhân tát Hồ Hồng Đạt một cái: "Đồ súc sinh, mày không mau quỳ xuống xin lỗi Phương Phương à!"
Hồ Hồng Đạt lập tức quỳ xuống nền nhà: "Vợ, nếu em không tha thứ thì anh sẽ quỳ ở đây cả đời không đứng dậy! Vợ, anh biết mình đã sai, anh không thể sống thiếu em!"
"Phương Phương! Con hãy cho Hồng Đạt một cơ hội đi! Nếu nó dám tái phạm thì mẹ sẽ là người đầu tiên không tha thứ cho nó!"
Mặc dù trong sâu thẳm, Minh Phương Phương biết rằng họ giữ cô lại chỉ vì tình huống hiện tại cấp bách, cần có sự giúp đỡ của Minh gia. Nhưng dù sao, là vợ chồng nhiều năm như vậy, Minh Phương Phương vẫn có chút không nỡ…
Giờ phút này, trong mắt Minh Phương Phương hiện lên một chút do dự: "Mẹ, con..."
Có lẽ sau lần đại nạn này, chồng cô sẽ thật sự thay đổi? Dù sao cũng là người đàn ông mà cô đã yêu nhiều năm…
Lúc này, bất ngờ từ phía sau vang lên giọng nói của một người phụ nữ: "Hồng Đạt!"
Minh Phương Phương quay lại nhìn, vừa liếc qua đã nhận ra Phương Nhã…
Thấy Minh Phương Phương sắp thay đổi ý định, thì Phương Nhã bỗng chạy đến. Hồ Hồng Đạt hận không thể làm tổn thương cô ta, ông nổi giận đùng đùng chạy tới, giơ tay lên: "Ai cho cô tới đây!"
Phương Nhã không chút sợ hãi, trái lại còn tiến về phía trước: "Đánh đi! Anh cứ đánh đi! Đánh chết cả đứa bé trong bụng em cũng được! Dù sao em cũng đã bị anh ép đến bước đường cùng rồi, em không cần sống nữa! Chỉ thương cho đứa bé chưa ra đời đã bị vứt bỏ! Còn bị chính cha ruột của mình bỏ rơi!"
Ninh Tuyết Lạc lo lắng về tình hình giữa Ninh Tịch và Hồ Hồng Đạt, nghi ngờ có vấn đề nghiêm trọng xảy ra. Phương Nhã khẩn trương tìm kiếm giải pháp khi biết mình mang thai. Trong khi Minh Phương Phương đứng trước lựa chọn khó khăn giữa tình yêu và danh dự, gia đình Hồ lại rơi vào hỗn loạn khi Hồ Hồng Đạt quỳ gối cầu xin tha thứ. Tuy nhiên, động thái của Phương Nhã khiến mọi chuyện trở nên căng thẳng hơn khi chạm đến đứa bé chưa chào đời, cô ta sẵn sàng chấp nhận mọi hậu quả để bảo vệ nó.
Trong chương này, Ninh Tịch nhanh chóng theo dõi diễn biến sau khi Hồ Hồng Đạt tổ chức họp báo nhằm làm rõ sự thật về mối quan hệ của mình. Ông ta tuyên bố không muốn lừa dối vợ và xin lỗi công chúng, nhưng thực tế là bị Lục Đình Kiêu dọa dẫm. Phản ứng mạnh mẽ từ công chúng về việc tố cáo Ninh Tịch cho thấy tình huống trở nên phức tạp hơn. Trong khi đó, Phương Nhã và Ninh Tuyết Lạc có những phản ứng khẩn cấp trước sự việc này, cho thấy rằng mâu thuẫn càng thêm sâu sắc và khó lường.