Giang Mục Dã dùng giọng điệu như đang tra hỏi, khiến Ninh Tịch cảm thấy khó chịu. Cô nhíu mày: "Phải thì sao mà không phải thì sao?"
Giang Mục Dã bực bội đi quanh, rồi đột nhiên trợn mắt nhìn cô: "Ninh Tịch, cô thật sự không muốn sống nữa à? Ngay cả Lục Đình Kiêu cũng dám dây vào, không biết chơi với lửa thì có ngày chết cháy à?"
"Tôi thích chơi với lửa, cậu quản được sao?" Do không thích giọng điệu của Giang Mục Dã, thái độ của Ninh Tịch cũng trở nên xấu.
"Bà…" Giang Mục Dã gần như muốn nổi điên, cuối cùng đập một cú lên cột sau lưng cô: "Ninh Tịch, tôi không đùa đâu, mà là có lòng tốt nhắc nhở cô. Nếu không, cô sẽ không biết chết như thế nào đâu! Cô có biết Lục Đình Kiêu là ai không? Cô nghĩ anh ta giống mấy tên nhà giàu mà cô hay trêu ghẹo sao?"
Ninh Tịch trợn mắt nhìn lại: "Ông nghĩ tôi ngu sao? Đương nhiên tôi biết rồi!"
"Cô biết mà còn…"
"Tôi còn làm sao? Ông thấy tôi ngủ với Lục Đình Kiêu hay như thế nào?"
"Bà…" Giang Mục Dã từ từ dịu lại, thật ra trong lòng anh ta cũng hiểu rằng Ninh Tịch không thể ngu đến mức làm ra chuyện điên rồ như vậy. Cuối cùng, anh hít vào một hơi thật sâu và hỏi: "Vậy cô nói cho tôi biết, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?"
Ninh Tịch cũng cảm thấy cãi nhau mãi với Giang Mục Dã về vấn đề này thật là trẻ con. Hôm nay có quá nhiều chuyện khiến cô kích thích, nên chỉ cần động một tí là không kiềm chế được.
Cô bình tĩnh lại và giải thích với Giang Mục Dã: "Lúc trước tôi đã cứu Tiểu Bảo."
Giang Mục Dã hơi ngạc nhiên: "Cô cứu Tiểu Bảo? Tiểu Bảo bị làm sao?"
"Hơn nửa tháng trước, Lục Cảnh Lễ đưa Tiểu Bảo đến quán bar. Có lẽ thằng bé ghét tiếng ồn ào, nên đã vô tình trốn vào kho hàng và bị nhân viên khóa lại..."
Khóe miệng Giang Mục Dã giật giật: "Đưa Tiểu Bảo đến quán bar? Đúng là chuyện mà ông cậu không đáng tin của anh có thể làm. Sau đó thì sao? Chuyện này có liên quan gì đến cô?"
"Khi đó tôi đang chuẩn bị tham gia thử vai cho một bộ phim và Thường Lị không muốn cho tôi đi nên đã nhốt tôi vào kho hàng đó..." Ninh Tịch nhanh chóng giải thích những gì đã xảy ra tiếp theo.
Giang Mục Dã kiên nhẫn lắng nghe, sau đó nói: "Được, tôi hiểu rồi. Bởi vì cô đã cứu Tiểu Bảo nên mới quen Lục Đình Kiêu. Theo lý, Lục gia chỉ cần bồi dưỡng cho cô một khoản tiền để cám ơn, rồi mỗi người đi một ngả, vậy tại sao cô còn qua lại với Lục Đình Kiêu? Còn ở lại nhà anh ta nữa chứ!"
Ninh Tịch lược bỏ chuyện Lục Đình Kiêu nói muốn báo đáp bằng thân xác và nói: "Bởi vì Tiểu Bảo bị sợ hãi, tôi cứu thằng bé ra nên nó rất ỷ lại vào tôi. Lục Đình Kiêu mới nhờ tôi trước khi Tiểu Bảo ổn định lại tinh thần hãy đến Lục gia ở tạm, và để tôi giúp Tiểu Bảo an thần, hiểu chưa?"
Nghe đến đây, bộ mặt giận dữ của Giang Mục Dã mới có phần dịu đi, nhưng vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận, lẩm bẩm: "Cô có chắc chỉ vì thế không? Rất nhiều người phụ nữ muốn gả vào Lục gia, cô thật sự không có ý đồ gì với anh ta sao?"
Ninh Tịch nhướng mày, nói một cách sâu xa: "Nếu nói tôi có ý đồ gì thì có, nhưng là với Tiểu Bảo. Thằng bé thật sự rất đáng yêu, tôi thật sự muốn mang về nhà làm tình nhân bé nhỏ!"
Giang Mục Dã nhìn cô một lúc, rồi thở dài: "Dù sao thì tốt nhất là cô đừng có những ý nghĩ đó. Hào môn không giống như cô tưởng tượng đâu!"
Ninh Tịch cười lạnh: "Ông biết tôi tưởng tượng ra sao không?"
Điều khiến cô ghét nhất chính là cái gọi là "giới thượng lưu", phù phiếm và giả tạo, ai ai cũng mang mặt nạ cho riêng mình... Cô đã khó khăn lắm mới rời khỏi Ninh gia, sao có thể nhảy vào hố lửa lần nữa?
Trong chương này, Lục Cảnh Lễ cảm thấy lo lắng khi Lục Đình Kiêu trả lời lạnh lùng trước cuộc gọi của Ninh Tịch. Nhưng sau khi cô thuyết phục, Lục Đình Kiêu đồng ý trở về, khiến Lục Cảnh Lễ cảm thấy nhẹ nhõm. Tham dự cuộc họp, Lục Cảnh Lễ nhận được sự quan tâm từ đồng nghiệp về người phụ nữ đã gọi cho tổng giám đốc. Trong khi đó, Ninh Tịch, sau khi giải quyết tình huống, bị Giang Mục Dã chất vấn về việc quan trọng đêm đó mà cô từ chối tham dự buổi tiệc của anh.
Trong chương truyện, Giang Mục Dã và Ninh Tịch có một cuộc tranh cãi gay gắt về mối quan hệ với Lục Đình Kiêu. Giang Mục Dã cảnh báo Ninh Tịch về sự nguy hiểm khi dây vào Lục Đình Kiêu, nhưng Ninh Tịch khẳng định cô chỉ giúp Tiểu Bảo vì thằng bé cần sự an toàn. Qua cuộc hội thoại, Ninh Tịch bày tỏ khinh thường với giới thượng lưu và quyết định không trở lại cuộc sống mà cô đã rời bỏ. Câu chuyện mang đến sự căng thẳng và khám phá sâu sắc về mối quan hệ giữa các nhân vật.
Giang Mục DãNinh TịchLục Đình KiêuTiểu BảoLục Cảnh LễThường Lị