Lục Cảnh Lễ nhìn cô với vẻ mặt không thể tin nổi: "Cô vừa nói gì vậy???"

"Giúp tôi dụ dỗ một cô em đi mà~" Ninh Tịch lặp lại.

"Anh ơi, vợ anh đang nhắm tới một cô em nào đó!!! Cô ấy còn nhờ em giúp nữa! Anh mau đến mà bắt..." Hộ anh cuồng ma Lục Cảnh Lễ lập tức chạy tới, gân cổ lên gào thét về phía sân bên cạnh.

Mắt của Ninh Tịch gần như rơi ra ngoài: "Trời ơi!!! Lục Cảnh Lễ, anh gào cái gì vậy! Tôi có bảo anh đi dụ gái cho tôi đâu!"

"Cô chính miệng vừa nói chứ ai!" Lục Cảnh Lễ nhìn chằm chằm vào cô với vẻ mặt căm phẫn.

"Đệt... đệt... đệt! Ý tôi là anh giúp tôi dụ gái... Ấy! Không đúng, ý tôi là..."

Ninh Tịch đang định giải thích thì Đại ma vương từ sân bên cạnh đã đi tới: "Có chuyện gì vậy?"

Lục Cảnh Lễ nhanh như một mũi tên tiến đến bên cạnh cất giọng: "Anh ơi, cô ấy dám đi ngoại tình với một cô em nào đó sau lưng anh, và còn nhờ em giúp đỡ nữa! Em đã từ chối quyết liệt và lập tức báo cáo với anh ngay đấy!"

Ninh Tịch: "..." Anh ta không bị sét đánh chết thật không?

Cuối cùng, Ninh Tịch chỉ có thể ngoan ngoãn kể lại mọi chuyện từ đầu đến cuối.

Sau đó, cô nghiêng đầu nhìn Lục Cảnh Lễ: "Này, chẳng nhẽ não anh hoạt động theo tần số nào mới nghĩ ra cái chuyện đó hay sao?"

"Cái này có thể trách tôi không? Chính cô đã có quá nhiều tiền án nên tôi mới "thuận theo tự nhiên" mà hiểu nhầm!" Lục Cảnh Lễ bực bội nói.

"Nghiêm Quân Hạo?" Lục Đình Kiêu tỏ ra suy nghĩ.

"Đúng rồi, gia thế tốt, dáng người chuẩn, một cô gái chất lượng như thế chắc chắn sẽ bám chặt không buông đâu. Nếu dùng người bình thường để dụ dỗ cô ấy chắc chắn sẽ không có kết quả. Lúc đầu em còn định tự mình giả trai ra tay nhưng với thân phận và địa vị của em không đủ, hơn nữa cô ta rất cảnh giác, nên rõ ràng sẽ đề phòng chiêu này. Sau khi suy nghĩ, em thấy chỉ có Lục Cảnh Lễ mới phù hợp nhất!" Ninh Tịch phân tích.

"Hừ, coi như cô tinh mắt! Tiểu gia đây mà ra tay thì chắc chắn không có sơ hở nào! Nhưng tại sao tôi phải hy sinh nhan sắc để giúp cô? Tôi nhìn dễ dụ vậy sao?"

"Ai bảo anh phải hy sinh nhan sắc chứ? Kịch bản tôi đã viết xong cho anh rồi, đảm bảo cô ta sẽ không đụng được một ngón tay vào anh."

Lục Cảnh Lễ hoài nghi: "Làm sao có thể? Cô ta có ngu ngốc đến mức đó không? Nếu không chiếm được lợi ích thì sao cô ta chịu cắn câu được?"

"Thế còn phải xem món mồi trên móc câu có đủ hấp dẫn hay không!" Ninh Tịch sờ cằm, ánh mắt sâu xa nhìn Lục Cảnh Lễ.

Lục Cảnh Lễ cảm thấy như mình là một miếng thịt mỡ vô cùng hấp dẫn trên thớt: "Vậy sau khi làm xong tôi có lợi ích gì?"

"Chúng ta đều là người một nhà cả mà còn tính toán gì nữa? Boss đại nhân, anh thấy có đúng không?" Ninh Tịch nhảy qua hàng rào tre ôm lấy cánh tay Lục Đình Kiêu.

Lục Đình Kiều: "Ừ."

Lục Cảnh Lễ tức tối: "Mẹ kiếp! Sao cô lại vô sỉ như vậy! Anh Hai, anh không thấy cô ấy đang bán em hay sao?"

"Hì hì hì, yên tâm đi, tôi sẽ bịt mắt anh ấy lại!"

Lục Cảnh Lễ: "..."

Nhìn vẻ mặt như muốn chết của Lục Cảnh Lễ, Ninh Tịch vỗ vỗ bả vai của anh ta: "Được rồi được rồi, làm sao tôi có thể để anh làm không công chứ~ chỉ cần anh giải quyết việc này xong thì tôi sẽ làm cho anh một bàn Mãn Hán Toàn Tịch!"

"Mãn Hán Toàn Tịch? Thật không? Cô đừng có mà lừa tôi!"

"Tôi lừa anh làm gì, anh trai anh là người làm chứng đây!"

Kết quả, Lục Đình Kiêu không đổi sắc mặt, thản nhiên nói: "Một đĩa xôi sườn." Làm Mãn Hán Toàn Tịch thật là mệt.

"Đệt! Chả lẽ em chỉ đáng giá một đĩa xôi sườn sao?"

"Đừng cãi nhau nữa, anh giúp tôi giải quyết vụ này, chờ tôi lên đỉnh cao của cuộc đời, cưới anh của anh, thành chị dâu của anh thì sau này anh muốn ăn cái gì tôi sẽ làm cho anh món đó!"

"Hình như có chỗ nào không đúng lắm..."

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Ninh Tịch nhờ Lục Cảnh Lễ giúp dụ một cô gái cho Đại ma vương, nhưng sự hiểu nhầm đã khiến Lục Cảnh Lễ gào thét về việc Ninh Tịch ngoại tình. Cuộc trò chuyện giữa họ đầy hài hước và căng thẳng, khi Lục Cảnh Lễ bực bội vì cho rằng mình bị bán đứng. Ninh Tịch cố gắng thuyết phục Lục Cảnh Lễ tham gia kế hoạch của mình bằng một bữa ăn thịnh soạn. Mặc dù có sự nghi ngờ từ Lục Cảnh Lễ, nhưng cuối cùng họ tạo ra một kế hoạch cùng nhau, với điều kiện Ninh Tịch sẽ nấu ăn cho Lục Cảnh Lễ sau này nếu mọi việc suôn sẻ.

Tóm tắt chương trước:

Ninh Tịch dẫn Đường Lãng đến Bạch Kim Đế Cung và gặp Tiểu Bảo, con trai của Lục Đình Kiêu. Họ tìm cách giao Tiểu Bảo cho Đường Lãng làm sư phụ để dạy tự vệ. Trong khi Đường Lãng mê mẩn nhóc con, Ninh Tịch lại nhanh chóng trở lại vẻ ngoan ngoãn trước Lục Đình Kiêu, tạo nên không khí hài hước. Sau đó, Ninh Tịch tìm Lục Cảnh Lễ để nhờ làm mai nhưng bị nghi ngờ về mục đích thật sự của mình.