Lục Cảnh Lễ bĩu môi: "Cô đúng là chơi liều quá, không nghĩ nếu thất bại thì sẽ ra sao à?"
Ninh Tịch nhún vai: "Còn có thể làm gì khác, chỉ việc đánh anh một trận cho hả giận là được rồi~"
"Đúng là không công bằng! Mới đây cô còn nói tôi là em chồng tương lai nên sẽ không làm khó tôi cơ mà!"
Cả hai trò chuyện một lúc thì Lục Cảnh Lễ đột nhiên hoảng hốt đứng dậy, xòe tay ra đếm đếm rồi kêu lên: "Hỏng bét rồi! Xong đời rồi!"
"Cái gì mà xong đời?" Ninh Tịch nhìn Cảnh Lễ, không hiểu nổi.
"Hôm nay là tròn bảy ngày cô và anh tôi chính thức hẹn hò! Là ngày thứ bảy thật đấy!" Lục Cảnh Lễ trông như vừa thấy tận thế đến nơi.
"Đúng vậy, có chuyện gì không?" Ninh Tịch bối rối.
Lục Cảnh Lễ bỏ chân gà xuống, nói: "Tiểu Tịch Tịch... tôi... tôi không cần cô làm Mãn Hán Toàn Tịch nữa, cũng không cần xôi sườn đâu, chỉ cần cô đừng chia tay anh tôi! Anh tôi thật lòng thích cô mà!"
Ninh Tịch ngơ ngác: "Cái gì vậy! Mới uống vài hớp bia đã say rồi sao? Tôi muốn chia tay với anh trai anh lúc nào?"
Lục Cảnh Lễ nước mắt rưng rưng, nhìn cô: "Thì... hôm nay là ngày thứ bảy rồi! Chẳng phải trước kia cô quen ai cũng không quá bảy ngày sao?"
Ninh Tịch: "..."
Không trách được bỗng dưng Lục Đình Kiêu lại tổ chức kỉ niệm năm ngày. Không trách được cô lại cảm thấy Lục Đình Kiêu có gì đó lạ lạ... Hóa ra anh ấy cũng nghĩ như vậy sao?
Cô thật sự cạn lời...
...
Tại một khách sạn sáu sao ở Đế Đô.
"Chú Quan, đã lâu không gặp!" Lục Sùng Kiệu nhiệt tình bước tới bắt tay một người đàn ông.
Quan Thụy cũng vui vẻ, cười nói: "Nhiều năm không gặp anh Lục rồi, sao mà anh chẳng thay đổi gì vậy, vẫn trẻ trung như xưa! Nhìn là biết không có gì đáng bận tâm cả!"
Quan phu nhân đứng bên cạnh, cười nói: "Có hai cậu con trai tài giỏi như vậy, đương nhiên không có gì phải lo rồi!"
"Không phải thế chứ, hai thằng con trai nhà tôi mỗi đứa đều phiền chết đi được, sao có thể so được với cô con gái của hai người!" Nhan Như Ý thân thiết khoác tay Quan Tử Dao, cưới tươi: "Tử Dao càng lớn càng đẹp!"
Hai nhà hàn huyên một hồi rồi mới ngồi vào bàn ăn.
"Lần này Tử Hào không về cùng sao?"
"Không, nó đưa chúng tôi về nước xong rồi lại đi ngay, công ty bên đó không thể để không được!"
"Rất may là còn có Tử Dao bên cạnh hai người!"
"Đúng vậy!"
"Nghe nói con bé vừa mới lấy được bằng thạc sĩ quản trị kinh doanh đúng không? Một cô gái trẻ mà có thành tích như vậy, thật sự không dễ đâu!" Nhan Như Ý không ngừng khen ngợi.
Cha mẹ hai bên say sưa trò chuyện, trong khi không khí giữa Quan Tử Dao và Lục Đình Kiêu cũng khá tốt.
"Đình Kiêu, anh có nhớ Cao Trác không? Bạn học và cũng là hội trưởng hội học sinh thời trung học đó." Quan Tử Dao tìm chủ đề, dù đã xa cách bảy năm nhưng họ có rất nhiều kỷ niệm, điều mà không thể xóa đi.
"Ừ."
"Trước kia cậu ấy đầu tư vào cổ phiếu công nghệ, cuối cùng không thu hồi vốn được." Quan Tử Dao thở dài.
"Mặc dù bây giờ là thời đại công nghệ nhưng có nhiều công ty không có hệ thống phòng ngừa tốt, rủi ro rất lớn. Rất khó để biết ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng, nên việc đánh giá cũng không dễ."
"Quả thật là rủi ro cao, bên cạnh đó còn có hai yếu tố khác: một là nhu cầu vốn lớn nhưng tiềm lực của công ty không đủ. Hai là công ty còn quá non trẻ, loại này cực kỳ nguy hiểm, ngay cả em cũng không dám mạo hiểm tham gia."
"Cũng có ngoại lệ."
Trong chương truyện, Lục Cảnh Lễ lo lắng về việc Ninh Tịch có thể chia tay với anh trai của mình, Lục Đình Kiêu, do quá trình hẹn hò chỉ kéo dài một tuần. Trong khi đó, tại một buổi gặp mặt ở khách sạn, Lục Sùng Kiệu và Quan Thụy ôn lại kỷ niệm xưa, cùng những thành công của con cái. Quan Tử Dao và Lục Đình Kiêu cũng có những cuộc trò chuyện về rủi ro trong đầu tư cổ phiếu, khiến không khí thêm phần thân mật và nhẹ nhàng.
Trong chương truyện này, Lục Cảnh Lễ và Ninh Tịch thảo luận về cách tán tỉnh Dương Thi Nhu. Ninh Tịch tự tin giao nhiệm vụ cho Lục Cảnh Lễ, yêu cầu anh đặt bông hoa hồng trắng bên cạnh cây đàn piano của Dương Thi Nhu. Mặc dù Lục Cảnh Lễ lo lắng về kịch bản không sáng tạo, anh quyết tâm thực hiện nhiệm vụ. Sau khi hoàn thành, anh cùng Ninh Tịch tới quán ven đường, nơi họ tiếp tục thảo luận về các bước tiếp theo trong kế hoạch chinh phục Dương Thi Nhu.