"Cứ quyết định như vậy đi, lát nữa về tôi sẽ bảo cô ấy qua bên cô!" Tần Sênh Nguyệt khẳng định.
Ninh Tịch bỗng lo lắng: "Nhưng mà, nhưng mà con át chủ bài của cô có… đắt không? Nếu như đòi lương cao quá, dù cô có cho tôi thì tôi cũng không trả nổi? Hơn nữa cô ấy có đồng ý không? Cái miếu nhỏ này của tôi…"
"Nếu đã là cho cô thì đương nhiên là không cần cô phải bỏ tiền, tôi đã ký hợp đồng năm năm với cô ấy, còn một năm nữa. Trong một năm này, tôi sẽ cho cô ấy qua bên cô sử dụng, sau đó một năm, nếu cô ấy muốn ở lại đó hay trở về chỗ tôi thì sẽ tùy thuộc vào quyết định của cô ấy!"
Ninh Tịch nghe vậy thì nhíu mày suy nghĩ. Mặc dù Tần Sênh Nguyệt nói như vậy, thật sự là không cần cô bỏ tiền. Nhưng mà, cô ấy là một át chủ bài có khả năng tốt nhất tại chỗ Tần Sênh Nguyệt, chắc là hoa hồng một năm theo phần trăm cũng đến hàng trăm triệu. Càng nghĩ, Ninh Tịch càng thấy chênh lệch quá lớn, đến khi cô ấy tới studio nhỏ tồi tàn của mình, chắc chỉ có thể lấy mỗi đồng lương để đắp đổi qua ngày mà thôi.
Cuối cùng, Ninh Tịch cắn răng: "Được! Tôi muốn người này! Nếu trong vòng một năm mà studio của tôi vẫn không khá lên nổi thì tôi sẽ tự bồi thường cho cô ấy là được!"
Tần Sênh Nguyệt nhìn cô gái trước mặt với ánh mắt tán thưởng: "Yên tâm, con át chủ bài của tôi cũng không phải là người dễ sống bằng đồng lương ít ỏi. Nếu trong một năm mà cô ấy chỉ có thể nhận lương thấp đến mức chỉ đủ sống thì tôi cũng không cần phải tặng cô ấy cho cô làm gì. Cô hãy yên tâm vào năng lực của cô ấy, song… để chiêu mộ và làm việc với cô ấy thì phải dựa vào chính cô thôi!"
"Tôi hiểu." Ninh Tịch gật đầu.
"À đúng rồi, nhớ chuẩn bị cho tôi ba bộ quần áo nhé!" Tần Sênh Nguyệt đột nhiên nhắc nhở.
"Ba bộ, nhiều vậy à? Để cô chọn sao?" Ninh Tịch có phần khó hiểu.
Tần Sênh Nguyệt lườm cô: "Không phải chọn! Ba bộ đều phải là tốt nhất! Tôi sẽ mặc từng bộ vào các thời điểm khác nhau trong ngày! Nơi quan trọng như thế, làm sao mà tôi có thể mặc chỉ một bộ suốt cả ngày được?"
"Cái... cái gì!!! Cô đồng ý mặc ba bộ của chúng tôi sao?" Ninh Tịch tỏ vẻ rất kinh ngạc.
"Cô nghĩ sao?"
"Tôi nghĩ tối đa cô chỉ mặc một bộ thôi…"
Dù sao Tần Sênh Nguyệt cũng là một biểu tượng thời trang, mặc một bộ của nhà thiết kế mới cũng không phải chuyện dễ dàng. Vậy mà lần này cô ấy lại… đồng ý quảng cáo cho mình bọn họ?
Tần Sênh Nguyệt ra vẻ như không có gì: "Cũng không có gì to tát, hôm nay tâm trạng của tôi rất tốt! Tôi sẵn sàng làm người mẫu cho các cô!"
Ninh Tịch đổ mồ hôi, thôi được rồi...
Thật không ngờ rằng đề nghị lúc xúc động của mình lại mang đến một món hời bất ngờ như thế.
Không uổng công cô phải huy động cả em chồng ra tay...
Không uổng công cô giằng co với Lục Cảnh Lễ cả tuần trời...
Không uổng công cô phải dạy cho hắn cách thu hút em gái cảnh giác kia…
Tần Sênh Nguyệt chống cằm nhìn cô với vẻ không được tự nhiên và mở miệng: "Này, nói thật đi, có phải cô rất xem thường tôi không? Chồng tôi đã đối xử với tôi như vậy rồi mà tôi vẫn còn hy vọng anh ấy sẽ thay đổi..."
Ninh Tịch gãi đầu: "Với tính cách của tôi mà nói, nếu bị như vậy thì chẳng cần đến nữa, nhưng mỗi người có một suy nghĩ, chắc hẳn cô có những nỗi khổ tâm riêng?"
"Ừm, đúng thế… nỗi khổ tâm…" Tần Sênh Nguyệt thở dài và cười khổ: "Bởi vì… tôi đã trả một cái giá quá lớn để đổi lấy anh ấy… giấc mơ của tôi…"
Trong chương này, Tần Sênh Nguyệt thuyết phục Ninh Tịch nhận một át chủ bài xuất sắc để giúp phát triển studio của cô, bất chấp những lo lắng về chi phí. Dù Tần Sênh Nguyệt khẳng định rằng không cần Ninh Tịch phải trả tiền, Ninh Tịch vẫn cảm thấy áp lực. Cuộc trò chuyện giữa họ hé lộ sự tự tin về năng lực của nhân vật, bên cạnh nỗi khổ tâm của Tần Sênh Nguyệt khi nhắc đến cuộc hôn nhân hiện tại. Cuối cùng, quan hệ hợp tác giữa họ dần hình thành một cách bất ngờ và hứa hẹn nhiều điều thú vị trong tương lai.
Trong chương truyện, Tần Sênh Nguyệt tiếp tục thể hiện sự thông minh và nhạy bén khi phân tích phong cách thiết kế của nhà thiết kế Cung Thượng Trạch. Ninh Tịch, đại diện cho studio của mình, cảm thấy bị áp lực nhưng vẫn kiên định và mời Tần Sênh Nguyệt hỗ trợ trong vấn đề marketing. Tần Sênh Nguyệt hào phóng đề xuất cho Ninh Tịch một người trong phòng marketing của mình, tạo ra một tình huống hài hước và bất ngờ khi Ninh Tịch lo lắng liệu đó là nam hay nữ. Cuộc trò chuyện khéo léo giữa họ cho thấy sự cạnh tranh và sự hỗ trợ trong ngành thiết kế.
studiomẫu thời trangÁt chủ bàihợp đồngquần áohợp đồngÁt chủ bàiquần áo