Bà cũng hiểu rằng Quan Tử Dao chỉ muốn tốt cho mình, vì vậy bà nhẹ nhàng vỗ vai cô ta, nói lời cảm ơn: "Cảm ơn con, đứa trẻ ngoan! Thực ra tình hình của Tiểu Bảo cũng không tệ lắm, khi nào cần, dì sẽ gọi con!"
Trước khi tình trạng của Tiểu Bảo hoàn toàn ổn định, dù có là Quan Tử Dao thì bà cũng không dám để Tiểu Bảo tiếp xúc. Quan Tử Dao nhận ra điều đó nên không ngừng quan tâm hỏi han: "Bây giờ Tiểu Bảo đang đi học phải không ạ?"
"Đúng vậy, Tiểu Bảo đang học ở trường," Nhan Như Ý đáp, nét mặt của bà có phần an lòng.
"Học ở trường nào ạ?" Quan Tử Dao lại tò mò hỏi.
"Nhà trẻ Cẩm Tú."
"Con biết trường này cũng tạm được, nhưng hình như đó chỉ là một nhà trẻ bình thường thôi… Tình hình của Tiểu Bảo cần phải được ưu tiên đặc biệt mới đúng! Con biết một trường chuyên hỗ trợ điều trị cho trẻ tự kỷ! Họ có một bài kiểm tra đầu vào, và con đã đến xem qua, đúng là khá tốt. Không ít trẻ em sau khi theo học ở đó đã có chuyển biến tích cực hơn. Con còn quen biết hiệu trưởng trường đó, dì có muốn chuyển Tiểu Bảo qua đó thử không ạ?" Quan Tử Dao đề nghị.
Mặc dù Nhan Như Ý không nghĩ rằng Tiểu Bảo bị tự kỷ, nhưng nếu có cơ hội giúp cậu bé khá lên thì bà rất mong muốn. Vì vậy, khi nghe Quan Tử Dao nói như vậy, bà cũng cảm thấy lung lay, đắn đo: "Chuyện này vẫn nên thảo luận với Đình Kiêu trước đã."
Quan Tử Dao lập tức nói: "Dĩ nhiên rồi, mọi người cứ bàn bạc kỹ lưỡng nhé. Khi nào cần, mọi người có thể liên hệ với con! Lát nữa con cũng sẽ nói chuyện với Đình Kiêu để xem ý kiến của anh ấy thế nào!"
"Được rồi, cảm ơn con, Tử Dao!" Nhan Như Ý mỉm cười vui vẻ.
Quan Tử Dao không chỉ không phản đối việc có Tiểu Bảo mà còn nghĩ cho cậu bé, điều này khiến Nhan Như Ý càng thêm hài lòng.
...
Khi hai người đang trò chuyện thân mật thì bỗng nhiên, một cô giúp việc hốt hoảng chạy đến, thì thầm bên tai Nhan Như Ý.
"Lão phu nhân, không xong rồi! Tiểu thiếu gia... Tiểu thiếu gia không thấy đâu cả!"
"Cô nói gì? Không thấy là sao?" Nhan Như Ý lập tức biến sắc.
Quan Tử Dao cũng lo lắng hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì vậy ạ?"
Một lát sau, Nhan Như Ý, Quan Tử Dao, Lục Sùng Sơn, Lục Đình Kiêu và Lục Cảnh Lễ cùng nhau có mặt trong phòng của Tiểu Bảo.
Sắc mặt của Lục Sùng Sơn vô cùng khó coi: "Tại sao đang yên đang lành lại không thấy cậu bé đâu? Cô trông trẻ con kiểu gì vậy?"
Cô giúp việc nhìn về phía Nhan Như Ý, rồi lại ngó sang Quan Tử Dao, vẻ mặt có phần khó xử nhưng vì sợ hãi Lục Sùng Sơn nên vẫn thành thật lên tiếng: "Thật ra vừa rồi Tiểu thiếu gia có đi ngang qua, nghe được những gì Lão phu nhân và Quan tiểu thư nói. Nghe xong, Tiểu thiếu gia liền chạy mất. Lúc đó đông người quá, tôi không đuổi kịp được. Sau đó... tôi không tìm thấy Tiểu thiếu gia nên mới hoảng loạn..."
Cô giúp việc vừa dứt lời đã sợ đến mức gần khóc. Tiểu thiếu gia này chính là "điểm tựa" của mọi người trong nhà họ Lục! Nếu cậu ấy có chuyện gì thì cô không biết mình sẽ ra sao!
"Vừa rồi hai người nói những gì?" Lục Sùng Sơn ngay lập tức bắn ánh mắt giận dữ về phía Nhan Như Ý và Quan Tử Dao.
Nhan Như Ý tái mét: "Chẳng lẽ…"
Gương mặt Quan Tử Dao cũng trở nên nghiêm trọng.
"Bà hãy nói đi!" Lục Sùng Sơn gấp gáp nhìn Nhan Như Ý, vẻ mặt hiện rõ sự lo lắng.
Trong khi Lục Sùng Sơn lo lắng không yên thì từ phía sau, điện thoại của Lục Đình Kiêu bỗng vang lên, phát ra giọng nói của Quan Tử Dao.
"Dì ơi, tình hình của Tiểu Bảo... con cũng biết một chút. Khi ở nước ngoài, chuyên ngành của con là tâm lý học, chuyên tiếp xúc với những trẻ em đặc biệt. Có lẽ con có thể giúp được một chút đấy ạ?"
Trong khi họ đang trò chuyện, Lục Đình Kiêu đã âm thầm dùng điện thoại truy cập vào hệ thống giám sát của toàn bộ tòa nhà, lấy được video từ camera theo dõi trong thời gian đó…
Trong chương truyện, Nhan Như Ý và Quan Tử Dao thảo luận về tình hình của Tiểu Bảo, một cậu bé có những khó khăn về tâm lý. Quan Tử Dao đề xuất chuyển Tiểu Bảo sang một trường học chuyên hỗ trợ trẻ tự kỷ, mặc dù Nhan Như Ý còn do dự. Cuộc trò chuyện bị gián đoạn khi cô giúp việc hốt hoảng thông báo rằng Tiểu Bảo đã biến mất, gây lo lắng cho cả gia đình. Lục Sùng Sơn, cha của Tiểu Bảo, tức giận và yêu cầu giải thích, trong khi Lục Đình Kiêu âm thầm tìm kiếm cậu qua hệ thống camera an ninh.
Tại một bữa tiệc sinh nhật sang trọng, các nhân vật tụ hội trong không khí nhộn nhịp. Lục Sùng Sơn và Nhan Như Ý chào đón khách, trong khi Quan Thụy tự hào giới thiệu cháu trai Quan Trí Thần. Quan Tử Dao, người đã học tâm lý học, tỏ ý muốn giúp đỡ Tiểu Bảo, cháu trai của Lục Sùng Sơn, nhưng Nhan Như Ý lại lo lắng về bệnh tình của Tiểu Bảo, khẳng định cậu chỉ là nhạy cảm, không phải tự kỷ. Cuộc hội ngộ này mở ra những mối quan hệ và cảm xúc phức tạp giữa các nhân vật.
Tiểu Bảotự kỷQuan Tử Daotrường họckhủng hoảngLo lắnggia đình