"Cốc cốc cốc." Tiếng gõ cửa vang lên.
Ninh Tịch đi đến mở cửa. Trước mặt cô là một nữ giúp việc đang cẩn thận bưng một bát canh: "Ninh tiểu thư, đây là canh gừng do Lão phu nhân yêu cầu chuẩn bị, có tác dụng xua đuổi cảm lạnh."
"A, cảm ơn cô, thật phiền phức cho cô rồi. Chờ Tiểu Bảo tắm xong, tôi sẽ cho bé uống ngay."
"Không phiền gì đâu, đây là nhiệm vụ của tôi." Nữ giúp việc cúi đầu chào và rời đi.
Ninh Tịch đặt bát canh gừng lên bàn, sau đó gõ nhẹ cửa phòng tắm: "Lục Đình Kiêu, hai người tắm xong chưa?"
"Được rồi." Giọng của Lục Đình Kiêu vọng ra từ bên trong.
Một lát sau, Lục Đình Kiêu ôm Tiểu Bảo, cậu bé vừa mới tắm xong, đi ra. Tiểu Bảo được quấn trong một chiếc khăn tắm lớn, mái tóc còn hơi ẩm ướt. Hình ảnh cậu bé mềm mại và thơm tho trong vòng tay ba khiến Ninh Tịch hoàn toàn tan chảy: "Aaaaaa, Lục Đình Kiêu, em muốn ôm~ em muốn ôm~!"
Tiểu Bảo cũng ngay lập tức giơ tay về phía mẹ Tiểu Tịch, đòi được bế.
Lục Đình Kiêu dịu dàng đặt Tiểu Bảo vào lòng Ninh Tịch. Cô ôm lấy cậu bé và hôn lên gương mặt nhỏ nhắn đang hồng hào kia, sau đó mới bắt đầu cho nhóc uống canh gừng: "Cục cưng, canh này có hơi khó uống một chút, nhưng nó sẽ giúp con xua tan cái lạnh, uống vào thì sẽ khỏe mạnh hơn đấy!"
Tiểu Bảo không hề có cảm giác kháng cự, "ừng ực" uống cạn cả bát.
Ninh Tịch vui vẻ vỗ tay khen ngợi: "Bảo bối siêu quá! Canh khó uống như thế mà con đã uống hết rồi!"
Sau khi tắm xong và uống canh gừng, tinh thần của Tiểu Bảo đã khá hơn nhiều. Ninh Tịch nhìn đồng hồ: "Lục Đình Kiêu, anh dẫn Tiểu Bảo đi chào khách trước đi!"
"Ừ." Lục Đình Kiêu gật đầu, anh chẳng có ý kiến gì về quyết định để Tiểu Bảo tham dự bữa tiệc này của Ninh Tịch.
Khi nghe thấy vậy, mặt Tiểu Bảo hiện rõ vẻ lo lắng.
Ninh Tịch mỉm cười xoa xoa đầu nhóc: "Yên tâm đi, con cứ đi xuống cùng ba trước, mẹ sẽ thay quần áo xong và xuống tìm con ngay!"
Vẻ lo âu trong mắt Tiểu Bảo nhanh chóng lắng dịu, cậu ngoan ngoãn gật đầu để Lục Đình Kiêu nắm tay mình.
Sau khi dỗ Tiểu Bảo xong, Ninh Tịch quay sang Lục Đình Kiêu, có chút do dự nói: "À, Boss đại nhân, em muốn nói trước với anh một điều, có thể lát nữa em sẽ làm một số việc... khiến người khác không vui..."
Lục Đình Kiêu đáp: "Ừ, nếu có đắc tội thì cũng không sao, có anh ở đây mà!"
Ninh Tịch: "..."
Tại sao Đại ma vương lại khiến cô có cảm giác như anh là một vị vua độc tài nhỉ? Nhưng mà như thế lại càng hấp dẫn hơn làm sao!
Cảm giác có người bảo vệ mình, cho dù trời sập cũng không phải lo, thật hạnh phúc quá~
...
"Ồ, sao tối nay không thấy Lục tổng đâu nhỉ?"
"Hình như vẫn chưa thấy cậu ấy, chắc là chưa đến!"
Trong phòng tiệc, khi mọi người vẫn chưa thấy Lục Đình Kiêu xuất hiện thì đã bắt đầu xôn xao bàn tán. Dù sao đây cũng là bữa tiệc mừng thọ 60 tuổi của cha anh. Hơn nữa Lục Đình Kiêu còn là người đứng đầu gia tộc Lục, nếu đến muộn thì cả về mặt lý cũng không ổn lắm.
Đồng thời, mọi người càng thêm xác nhận suy đoán ban đầu. Quả nhiên tiểu thái tử đã gặp chuyện gì đó...
Khi nghe thấy xung quanh có người khẩn trương thúc giục, vẻ lo lắng trên gương mặt Lục Sùng Sơn cũng hiện rõ. Ông không biết Tiểu Bảo giờ thế nào.
"Đình Kiêu nó..."
Lục Sùng Sơn đang chuẩn bị tìm một lý do nào đó để giải thích, nhưng chưa kịp nói ra thì đã thấy hai bóng dáng quen thuộc, một lớn một nhỏ đi tới.
Ngay lập tức, có người nhanh mắt nhận ra và không thể kiềm chế hô lên: "Ồ! Lục tổng tới rồi... Ơ, đứa trẻ bên cạnh Lục tổng là..."
Trong chớp mắt, mọi ánh mắt trong đại sảnh đều đổ dồn về phía cầu thang...
Chương truyện mở đầu với Ninh Tịch khi nhận bát canh gừng từ nữ giúp việc theo yêu cầu của Lão phu nhân để xua đuổi cảm lạnh cho Tiểu Bảo. Sau khi tắm xong, Tiểu Bảo được Ninh Tịch cho uống canh gừng, và cô khen ngợi cậu bé khi uống hết bát canh. Khi chuẩn bị tham dự bữa tiệc chúc mừng 60 tuổi của cha Lục Đình Kiêu, Ninh Tịch nhắc nhở Lục Đình Kiêu về việc có thể gây khó chịu cho một số người. Sự xuất hiện của họ tại bữa tiệc thu hút sự chú ý của mọi người với những câu hỏi về Tiểu Bảo.
Chương truyện xoay quanh mối quan hệ phức tạp giữa Quan gia và Lục gia. Quan Tử Dao cố gắng cải thiện tình hình gia đình khi có tin Lục Đình Kiêu có con riêng. Cha cô, Quan Thụy, khuyên con nên tập trung vào việc gây ấn tượng với gia đình Lục gia, đồng thời nhấn mạnh rằng xuất thân của cô gái có con riêng sẽ khiến cô khó vào cửa Lục gia. Quan Tử Dao hiểu rằng để có thể trở thành bà chủ tương lai của Lục gia, cô cần phải vượt qua những trở ngại và thể hiện giá trị của mình.
Ninh TịchLục Đình KiêuTiểu BảoLão Phu NhânNữ giúp việcLục Sùng Sơn