Ánh mắt sắc bén của Trang Liêu Nguyên quét qua bộ quần áo của Ninh Tịch, trong đôi mắt ông hiện rõ sự tức giận: "Lục Đình Kiêu! Rõ ràng cháu là bạn gái của cậu ta, tại sao lại ăn mặc như vậy khi tham dự tiệc mừng thọ của bố cậu ta?"

Ninh Tịch ngạc nhiên đứng sững một hồi mới hiểu ý của Trang Liêu Nguyên, sau đó mới lên tiếng giải thích: "Khụ, không phải! Không phải như vậy đâu ạ… Thủ trưởng Trang, ngài hiểu nhầm rồi! Nói ra thì dài lắm, nhưng tóm lại là không phải anh ấy bảo cháu mặc thế này!"

"Cậu ta không có ý định công khai mối quan hệ của hai người?" Trang Liêu Nguyên vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc.

Khi nghe vậy, Ninh Tịch cau mày. Có vẻ như đây là chuyện riêng tư, và liệu như thế có hơi xen vào quá không?

Nhưng nhìn vẻ mặt đầy chính nghĩa cùng sự quan tâm chân thành từ mắt ông, Ninh Tịch do dự một chút rồi quyết định đáp: "Nguyên nhân chủ yếu là vì tính chất nghề nghiệp hiện tại của cháu nên mới giữ bí mật. Ngài cũng biết đấy, nghề diễn viên có rất nhiều điều không được như ý mình."

Lúc này, vẻ mặt Trang Liêu Nguyên hơi dịu lại: "Bác đã xem phim của cháu rồi, diễn xuất cũng không tồi đâu."

Ninh Tịch kinh ngạc, mở to mắt: "Cái... cái gì... ngài xem phim của cháu sao? Là Thiên Hạ?"

Trang Liêu Nguyên gật đầu: "Đúng, cháu đóng vai nữ tướng quân rất hợp!"

Ninh Tịch vẫn chưa thể thoát khỏi cảm xúc phấn khích, mặt cô đỏ bừng, cảm kích nói: "Cảm ơn! Cảm ơn ngài đã khích lệ ạ!"

Cô còn tưởng rằng khi Trang Liêu Nguyên biết nghề nghiệp của mình, ông sẽ có thái độ khinh thường, nhưng không ngờ ông không chỉ không khinh bỉ mà còn khen ngợi diễn xuất của cô. Hơn nữa, vẻ mặt ông rất chân thành, không tỏ ra kiêu ngạo chút nào.

"Trong bộ phim này, chắc chắn là cháu không cần đến người đóng thế nhỉ?" Trang Liêu Nguyên hỏi, giọng điệu chắc nịch.

Ninh Tịch gật đầu, có chút ngại ngùng đáp: "Đúng vậy."

"Không nhìn ra là cháu còn luyện võ à?" Trang Liêu Nguyên hỏi với vẻ hứng thú.

Khi nói về phim ảnh, không khí trở nên thoải mái hơn. Tâm trạng của Ninh Tịch cũng dần bình tĩnh lại, cô thoáng nói như một cuốn băng: "Không phải đâu ạ, cháu chỉ luyện một chút thôi, trước khi làm diễn viên, cháu đã tham gia đóng thế. Lúc diễn vai phụ ở nước ngoài cũng thường xuyên đóng những nhân vật như vậy. Ở nước ngoài, người ta rất tôn sùng võ thuật Trung Quốc nên thường cần một số diễn viên phương Đông có thân thủ tốt!"

"Một cô gái còn trẻ như cháu mà đã phải ra nước ngoài làm việc, thật không dễ dàng gì." Trang Liêu Nguyên thở dài.

Dựa vào khả năng của cô, có lẽ có nhiều cách để kiếm sống, nhưng cô lại chọn con đường gian khổ nhất.

Ninh Tịch không còn nhớ đã bao lâu không ai quan tâm mình như vậy, trong lòng cảm động vô cùng, cô mỉm cười nói: "Cũng không có gì ạ, diễn xuất là giấc mơ của cháu… thực hiện giấc mơ của mình thì không thấy vất vả chút nào!"

Trang Liêu Nguyên gật đầu tán thành: "Nói rất có lý!"

Ông cảm thấy cô bé này không tệ, tính cách cũng rất tốt.

Được một lúc sau, Trang Liêu Nguyên bỗng trở nên nghiêm túc: "Cô bé, cháu là người thông minh, chắc chắn cháu hiểu rằng gia đình như nhà họ Lục không hợp với cháu. Về chuyện khác bác không nói nhiều, nhưng nếu có ngày cháu đổi ý thì có thể đến tìm bác. Chỗ bác có rất nhiều thanh niên độc thân ưu tú, đều là những người đáng để theo đuổi! Chắc chắn sẽ có người cháu thích!"

"..." Ninh Tịch nghe vậy liền trợn tròn mắt.

"Chỗ bác có rất nhiều thanh niên độc thân ưu tú" này là có ý gì…

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, Trang Liêu Nguyên bày tỏ sự tức giận trước cách ăn mặc của Ninh Tịch tại tiệc mừng thọ của Lục Đình Kiêu. Ninh Tịch giải thích về nghề nghiệp diễn viên của mình và sự cần thiết phải giữ bí mật về mối quan hệ của họ. Trang Liêu Nguyên bày tỏ sự khen ngợi đối với diễn xuất của Ninh Tịch và thể hiện sự quan tâm đến sự nghiệp của cô. Cuối cùng, ông nhắc nhở Ninh Tịch rằng gia đình nhà họ Lục không hợp với cô, nhưng nếu cần, cô có thể tìm đến ông để được giới thiệu những người đàn ông tốt khác.

Tóm tắt chương trước:

Trong bữa tiệc mừng thọ, Lục Sùng Sơn không khỏi lo lắng khi Tiểu Bảo muốn tặng ông một bức thư pháp. Tuy nhiên, anh chàng đã viết được những chữ ấn tượng khiến Lục Sùng Sơn tự hào. Trang Liêu Nguyên, thượng tướng nhà họ Trang, xuất hiện và khen ngợi tài năng của Tiểu Bảo. Không khí trở nên náo nhiệt khi sự hiện diện của ông tăng thêm giá trị cho buổi tiệc. Dù vậy, sự căng thẳng cũng âm ỷ khi Quan Thụy tìm cách thăm dò động thái của đối thủ. Cuối tiệc, Ninh Tịch gặp Trang Liêu Nguyên và nhận được một câu hỏi bất ngờ từ ông, làm cô cảm thấy lo lắng.